NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 359

Phương Cảnh Xán làu bàu tò mò đi theo, nhìn trong kho một góc quà

tặng, mở một hộp lại một hộp, tất cả đều là quà con gái tặng, ôm tay chế
nhạo nói: "Chậc chậc, thật là nhiều nha, chẳng qua so với em thì ít một
chút."

Không tìm không biết, nhìn một cái giật mình, Phương Cảnh Thâm

nhanh chóng tìm được vài đôi găng tay, bảy tám khăn quàng cổ.

"Làm gì thế? Anh lạnh sao?" Phương Cảnh Xán nhịn không được hỏi.

Phương Cảnh Thâm nhìn kỹ một chút, tất cả găng tay đều là mua

ngoài cửa hàng, khăn quàng cổ thì có hai cái là tự đan, chỉ là không biết rốt
cục cái nào là của Tiểu Đường đan.

"Ủa? Cái khăn quàng màu xanh nhạt không phải là mẫu mới ba năm

trước công ty XX mới tung ra sao? Còn cái màu trắng là khăn số lượng hạn
chế của công ty đa quốc gia SA sao, chậc chậc, nghĩ là bỏ đi nhãn mác có
thể coi là tự mình đan sao? Muốn lừa anh thì có thể, nhưng tuyệt đối không
thể qua khỏi mắt ..." Phương Cảnh Xán ở một bên chậc lưỡi.

Bây giờ thì hay rồi, chẳng có cái nào đúng với cái anh cần tìm...

Sắc mặt Phương Cảnh Thâm không tốt thả hết mọi thứ trở lại.

"Rốt cục là anh muốn làm gì thế?" Phương Cảnh Thâm biến mất một

ngày một đêm, Phương Cảnh Xán luôn cảm thấy có quỷ.

Phương Cảnh Thâm không đáp, tháo lỏng cà vạt hỏi: "Bố đâu?"

"Thư phòng." Phương Cảnh Xán trả lời.

"Khoảng thời gian này vất vả cho cậu rồi, cảm ơn." Phương Cảnh

Thâm vỗ vỗ vai cậu, để lại câu này đi thẳng đến thư phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.