NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 363

“Người được chọn thích hợp nhất dĩ nhiên là Cảnh Xán, người khác đi

chỉ sợ không chịu nổi áp lực thôi” Phương Cảnh Thâm nghiêm túc mà trả
lời.

“Còn công ty bên đây?” Phương Trạch Minh trầm ngâm.

“Ở đây có Tổng giám đốc Vương, sẽ không có chuyện gì đâu, Cảnh

Xán ở bên kia nhiều nhất là ba tháng, chờ cho công việc của công ty mới
ổn định là có thể về rồi” Vẫn với giọng điệu giải quyết việc chung, hơn nữa
anh đã nói được thì chắc chắn là được.

Phương Trạch Minh thở dài một tiếng gật đầu: “Vậy đợi đến hết năm

nữa rồi bảo nó đi một chuyến…”.

Nói xong ý nhìn con trai trưởng một cách sâu xa, tình anh em gì gì đó,

đều là mây bay…

Cảnh Xán, không phải bố không giúp anh, anh thích ai chẳng được,

không nên thích cùng một người con gái với anh của mày, hơn nữa ai cũng
có thể nhìn thấy, người ta đây là “lưỡng tình tương duyệt” , đau dài không
bằng đau ngắn...

***

Sau khi tuyết lớn mấy ngày liên tiếp, thì thời tiết trở nên tốt hơn, nơi

nơi đều là nắng vàng rực rỡ, Tô Tiểu Đường vừa giúp bà ngoại làm bánh
trôi thịt xong, liền đặt ghế dựa ngồi dưới gốc cây mai vàng ở sân sau phơi
nắng, Thịt Viên ngửi được mùi thịt trên người cô thì phe phẩy cái đuôi đi
xung quanh lớn tiếng kêu gào, Tô Tiểu Đường cầm di động trong tay, nét
mặt ngẩn ngơ, căn bản không chú ý tới nó.

“Đừng làm ồn nó nữa, mày có làm ầm ĩ nữa cũng phí công thôi, cái

linh hồn bé nhỏ của cô chủ mày căn bản không ở đây, anh mang mày đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.