NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 390

"Nhanh gì mà nhanh! Chúng ta bên nhau đã 8 năm rồi! Hơn nữa

chúng ta tạm thời đã tổ chức hôn lễ trước rồi, giờ lại bắt đầu yêu đương,
cầu hôn, đăng ký, đã chậm rất nhiều rồi. Ngoài ra hôn lễ làm đơn giản thôi,
sau khi đăng ký còn phải tổ chức tiệc cưới mời bạn bè, lại tốn không ít thời
gian, trước khi đi anh đã đồng ý với bà cố là năm nay có thể ôm chắt........"
Phương Cảnh Thâm nói một tràng, sau đó lại cau mày, nét mặt nghiêm túc
than thở: "Thời gian rất ít."

"Là anh đồng ý, em không đồng ý." Tô Tiểu Đường cáu nói một câu,

còn nữa, làm gì mà tám năm, tám năm là thời gian cô thích anh cơ mà!

Tô Tiểu Đường bất đắc dĩ lẩm bẩm; "Không phải đã nói đến khi nào

em ít hơn 50 kg mới kết hôn sao? Bây giờ còn 5 kg nữa mà..."

Phương Cảnh Thâm sờ bụng không còn mềm mại như trước kia của

cô nhưng cảm xúc vẫn rất tốt. "Đã được rồi, còn giảm nữa không tốt cho
thân thể, cũng không có lợi cho việc mang thai, bây giờ cảm giác rất tốt,
không cần tiếp tục giảm..."

Tô Tiểu Đường bị hai chữ mang thai như sét đánh ngang tai.

Không hổ là bác sĩ, vấn đề xấu hổ này có thể nói ra mà mắt không cần

chớp một cái.

"Đi thay quần áo, dẫn em đi ăn món ngon ."

"Vâng...."

Sống chung với Phương Cảnh Thâm ba tháng, sinh hoạt có vẻ như

không có thay đổi quá lớn, không khác mấy so với lúc Phương Cảnh Thâm
ở trong cơ thể Thịt Viên, cũng may có khoảng thời gian đó thực tập, nếu
không khẳng định cô sẽ càng luống cuống tay chân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.