NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 409

Cuối cùng Phương Cảnh Xán không có lên sân thượng nhảy lầu, mà là

đi KTV uống say như chết, gào khóc thảm thiết cả đêm.

“Em khiến anh say khướt, em làm cho trái tim anh tan nát, gánh chịu

tất cả lỗi lầm, anh giả bộ không sao cả, chỉ cần không nhìn thấy trái tim bị
vỡ tan, anh cô đơn, lạc trong hư ảo, lan ra như lửa rừng, muốn tìm một tình
yêu đích thực, muốn tìm người yêu, tạm biệt độc thân, một người đa tình si
tình đến bạc tình, mang đến vết thương cho anh…”.

Tô Tiểu Đường nghe thấy đầu đầy vạch đen, đoạt lấy ly rượu từ tay

anh ta : “Đủ rồi, Phương Cảnh Xán cậu không thể uống nữa, hôm nay tới
đây thôi, tôi đưa cậu về nhà được không?”.

Không biết người nào cổ vũ anh ta, người nào đó bắt đầu nổi điên gào

thét hát như oán phụ: “Vì tình yêu chấp nhận tất cả đau thương, vì hận chấp
nhận tất cả đau thương, anh đã không còn phân biệt rõ yêu và hận, hay cứ
như vậy đi, máu và nước mắt cùng chảy xuống, trái tim đã mòn và vỡ vụn,
tay run rẩy nhưng không cách nào ngừng lại, không thể tha thứ … Không
thể tha thứ”.

Tô Tiểu Đường không nén nổi tò mò, người con gái kia ruốt cuộc đã

làm chuyện điên rồ gì với Phương Cảnh Xán, mà làm cho cậu ta vừa yêu
vừa hận, thậm chí không thể tha thứ.

Phương Cảnh Xán được Tô Tiểu Đường dìu ra ngoài, vừa lung lay lắc

lư lảo đảo, còn miệng thì không ngừng cằn nhằn: “Phương Cảnh Thâm anh
là người ngoài hành tinh biến thái, đáng khinh, bệnh thần kinh, cáo già đê
tiện…”.

Nghe thấy những từ mắng chửi hoàn toàn không mang theo chút nặng

nè nào của Phương Cảnh Xán, Tô Tiểu Đường không khỏi giật giật khóe
miệng, đang yên đang lành sao lại xả lên người Phương Cảnh Thâm rồi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.