NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 414

“Không sao”.

“Nhưng vết thương trên mặt thì làm sao đây, có thể ảnh hưởng đến

hình tượng làm việc của anh không?” Tô Tiểu Đường nhớ lại, vừa rồi
Phương Cảnh Xán bất thình lình đấm mạnh một quyền, đến lúc này cô nghĩ
lại vẫn còn rùng mình, lẩm bẩm nói: “Không biết có phải em nghĩ quá
nhiều hay không, chắc chắn là em suy nghĩ quá nhiều rồi, nhưng lại rất hay
tự mình đa tình*, nếu nghĩ như thế thì có một số việc đã thông suốt rồi đó,
Phương Cảnh Thâm, anh nói xem Phương Cảnh Xán cậu ta không phải…”.

*Tự mình đa tình: nghĩ ai cũng yêu mình.

Lời còn chưa nói hết, Phương Cảnh Thâm đã thu dọn hòm thuốc,

dường như rất thờ ơ mà nói một câu: “Hôm nay muộn quá rồi, đừng về
nữa, ở lại đây một đêm đi”.

Trong nháy mắt đầu óc Tô Tiểu Đường dường như được gắn động cơ,

hoàn toàn đem vấn đề vừa rồi quăng xa hơn mười dặm, toàn bộ trí não đều
bị câu “Nam thần mời cô buổi tối ở lại, cô nên làm sao bây giờ, làm sao
bây giờ, làm sao bây giờ…” bị chiếm giữ.

“Ở… lại một đêm” Tô Tiểu Đường lắp bắp hỏi.

“Ừm” Phương Cảnh Thâm vừa nói vừa đi đến tủ quần áo lấy quần áo

cho cô tắm rửa:

“Mặc quần áo của anh được không?”.

Tô Tiểu Đường ngốc nghếch mà gật gật đầu.

“Đi tắm đi”.

Nhìn thấy cô ôm quần áo vào phòng tắm, Phương Cảnh Thâm nhẹ

nhàng thở ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.