NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 435

Tô Tiểu Đường nhìn chằm chằm vào cánh cửa đóng lại, mắt đỏ hoe

ôm đầu gối đờ đẫn, sau một lúc lâu, cuối cùng đưa ra quyết định, cố gắng
bò dậy, mặc áo mưa ra khỏi nhà.

Nửa giờ sau.

Ánh đèn sáng choang ở hậu viện Tô gia kèm theo tiếng chó sủa không

ngừng, tiếng la hét hỗn loạn "Bắt lấy tên trộm mau bắt lấy tên trộm", mà Tô
Tiểu Đường đang bị mấy người đó rọi đèn pin vào mặt bộ dạng vô cùng
chật vật.

"Tiểu Đường, sao lại là con?" Tô Kiến Thụ thấy Tô Tiểu Đường vẻ

mặt kinh ngạc, nhanh chóng đưa tay đỡ cô dậy.

Tô Tiểu Đường né tránh cánh tay của ông ta, gương mặt lạnh lùng

không nhìn ông ta.

Tô phu nhân thấy "Kẻ trộm" lại chính là Tô Tiểu Đường, biểu hiện

trên mặt vô cùng đặc sắc, "Ông Tô, ông đã nhìn thấy chưa, đây chính là đứa
con gái tốt mà ông luôn mồm bảo là không ham tiền bạc của cải đấy! Bây
giờ lại vào nhà trộm cắp!"

"Bà câm miệng!" Tô Kiến Thụ quát một câu.

"Sự thực rành rành trước mắt mà ông còn bảo tôi câm miệng? Tôi phải

báo cảnh sát!" Tô phu nhân điên tiết.

"Tùy bà."

Tô Kiến Thụ lạnh nhạt thốt một câu rồi không thèm để ý đến bà ta

nữa, đau lòng nhìn đứa con gái quật cường như con thú nhỏ bị thương nhìn
chằm chằm vào mình, thở dài nói: "Tiểu Đường, bố biết con muốn thứ gì,
đi theo bố!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.