NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 449

người không ra gì, mà nghĩ cả thế giới này không có người đàn ông nào tốt!
Hơn nữa, con không phải là mẹ, trước đây không có đàn ông, con cũng có
thể tự nuôi sống mình tốt đấy chứ!”.

Nói xong cũng không lấy đồ Tô Kiến Thụ cho cô, dứt khoát đi xuống

lầu.

Khi Tiểu Đường xuống tới, chỉ thấy có một mình Phương Cảnh Thâm

ngồi trên sofa trong phòng khách, vừa rồi thằng nhóc kia đột nhiên chạy về
phòng dường như vẫn chưa đi ra.

“Nói xong chưa?” Phương Cảnh Thâm hỏi.

Tô Tiểu Đường gật đầu, che giấu vẻ mặt không vui vẻ của mình: “Em

đi toilet đã”.

“Đi đi”.

Sau đó, Tô Kiến Thụ cũng xuống lầu.

Ông ta đi đến trước mặt Phương Cảnh Thâm, vẻ mặt không được tự

nhiên đem những thứ vừa nãy Tô Tiểu Đường vì giận dỗi mà ném cho ông:
“Cậu cầm giúp Tiểu Đường đi! Tiểu Đường nó rất thiếu kinh nghiệm và
không hiểu chuyện, chắc cậu cũng hiểu mà. Tôi giao cho con bé những thứ
này, nói những lời đó với nó, chứ không phải là hại nó!”.

Tô Kiến Thụ rất tủi thân.

Phương Cảnh Thâm liếc mắt nhìn những thứ kia, không nhanh không

chậm, bắt đầu nói: “Tiểu Đường không phải người không hiểu lý lẽ”.

Nói xong, giống như thật mà trầm ngâm một lúc lâu, hỏi Tô Kiến Thụ:

“Bác nói xấu cháu à?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.