NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1419

xương sống đột ngột từ dưới lòng bàn chân liền xông thẳng lên tận định
đầu.

"Tô Song Song, cô có cái gì tốt kia chứ? Lại có thể làm cho Tần Mặc và

Tần Dật Hiên đều nhất mực cứ xoay chuyển vây quanh người cô như vậy,
nhất là cái tên tiểu nhân Tần Dật Hiên kia, ngay cả luân thường đạo lý cũng
không thèm quan tâm để ý đến nữa!"

Thẩm Ôn Uyển nói đến đây tựa như muốn được phát tiết ra vậy. Cô ta

dùng sức vừa giật mạnh mái tóc của Tô Song Song một cái. Tô Song Song
bị đau, phải nghiêng đầu theo tay của cô ta, theo bản năng, cô vươn tay ra
muốn túm lấy bàn tay của Thẩm Ôn Uyển đang kéo tóc của mình.

Thẩm Ôn Uyển lại đột nhiên lên tiếng: "Nếu như cô còn động đậy, chỉ

thoáng cái cô liền vĩnh viễn đừng mong được biết rõ Tần Dật Hiên hiện tại
đang nơi nào nữa đâu!"

Tô Song Song yên lặng thu tay của mình lại, trong nội tâm cảm thấy đau

buồn phẫn nộ đến muốn khóc. Cô còn cố ý không cuộn lại mái tóc của
mình ghim lên, chỉ sợ lại bị người ta kéo bím tóc, không nghĩ tới để sợi tóc
mảnh như vậy khi kéo tóc, lại càng đau hơn!

Thẩm Ôn Uyển cũng biết giữ mức độ, sau khi giật hai cái liền nới lỏng

tay ra một chút. Cô ta chậm rãi đi vòng ra phía sau lưng Tô Song Song, lúc
này Tô Song Song đang bị kéo siết mái tóc đến đau nhức nên cũng không
chú ý đến hành động của cô ta.

Đột nhiên Tô Song Song cảm thấy cổ đau nhói một cái, trong nháy mắt

thân thể cô như không còn chút chút hơi sức lực nào nữa. Thoáng một cái
thân hình của cô liền lảo đảo, phải rất vất vả cô mới ổn định lại được thân
thể, nhưng mà sức lực trên người cô dường như đã bị rút hết đi vậy, trở nên
mềm nhũn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.