NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1473

Tô Song Song liếc ánh mắt nhìn qua ông cụ Tần, thấy ông đang cười tủm

tỉm, cảm thấy phỏng chừng nhất định những diễn xuất kia của Tần Mặc đã
biểu lộ khá tốt, nếu không đã không thể lừa gạt được một người “anh minh
thần vũ” (thông minh sáng suốt như thần) như ông nội Tần.

"Được, các cháu cứ chuyển ra ngoài đi, nhưng mà ta thì không đi nước

ngoài đâu! Đúng rồi, khi nào thì hai đứa tổ chức hôn lễ?" Xem như ông cụ
Tần đã thỏa hiệp một bước rồi, lại còn muốn ông ra nước ngoài ấy hả,
chuyện đó không có cửa đâu nhé!

Tô Song Song vừa nghe thấy từ hôn lễ kia cũng có chút nóng ruột,

chuyện kết hôn kia đã đủ qua loa rồi, hôn lễ này cũng nên chờ thêm một
chút thời gian nữa. Có thế nào cũng phải để cho cô và Tần Mặc cùng bàn
bạc thỏa thuận với nhau cho đầy đủ ngọn nguồn đã chứ!

Đương nhiên là Tần Mặc biết rõ Tô Song Song đang nghĩ gì, hướng về

phía ông nội Tần lắc đầu, nói ra: "Hôn lễ thì phải đợi cho đến sang năm.
Khi nào Song Song đồng ý thì mới tổ chức được."Tô Song Song vừa nghe
thấy liền liếc nhìn lên cái cằm của Tần Mặc đầy vẻ cảm kích. Đột nhiên cô
cảm thấy, có đôi khi Tần Mặc cũng rất biết cách săn sóc cô đấy chứ.

Ông cụ Tần thấy hai người bọn họ cũng đã đi đăng ký kết hôn rồi, cũng

cảm thấy sự thấp thỏm trong lòng đã được buông xuống. Ông cũng không
ép hai đứa cháu của mình nữa, tránh cho việc gây nên hiệu quả ngược lại,
chỉ khẽ gật đầu một cái.

"Được, được,được! Chuyện tương lai tuổi trẻ giữa hai người, bây giờ là

do các cháu tự mình định đoạt. Ông nội đã già rồi, đến lúc đó chỉ cần đến
tham gia náo nhiệt là được, hai đứa bận việc gì thì cứ làm đi, ông nội đi
xem TV đây."

Ông cụ Tần nói xong liền nở một nụ cười đầy vẻ mập mờ, trực tiếp tránh

đi, dành lại không gian cho hai người bọn họ cùng nhau ở một chỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.