NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1779

là số lẻ, quả thật là tự mình tìm tai vạ.

Cô khẽ thở dài, giọng điệu chậm lại, dịu dàng nói: “A Mặc, cô ấy là em

gái ruột của anh đó!”

“Em gái của anh, chẳng lẽ quan trọng hơn anh?” Tần Mặc cau mày, hiển

nhiên không hiểu suy luận này của Tô Song Song.

Tô Song Song cũng không biết suy luận này của Tần Mặc có được hay

không! Bị anh làm cho dở khóc dở cười, cô đang suy nghĩ nên nói như thế
nào với Tần Mặc để cho anh hiểu nét đẹp của truyền thống kính già yêu trẻ
này, Cô Tô Na lại chạy ra.

Cô ta ôm gối đầu, chân không, tròng mắt đỏ ngàu hèn nhát liếc nhìn Tần

Mặc, thấy anh không để ý tới mình, mắt đỏ hơn, khi quay đầu nhìn về phía
Tô Song Song, nước mắt đã đảo quanh trong hốc mắt.

Tô Song Song vừa thấy cô bé muốn khóc, trong nháy mắt tê dại rồi, cô

vỗ vỗ cánh tay Tần Mặc để ngang trước mặt mình, để cho anh thả cô ra
ngoài.

Nào biết Tần Mặc vốn không để ý tới hành động mờ ám của cô, hình như

vẫn còn chấp nhất với vấn đề vừa rồi của anh: Ở trong lòng của Tô Song
song chẳng lẽ em gái của anh quan trọng hơn anh?

“Chị dâu, ngài trở về đi thôi, đừng khiến cho anh trai tức giận, anh ấy sẽ

càng ghét hơn... Ghét em hơn rồi...” Cô Tô Na nói đến đây, rốt cuộc không
nhịn được bật khóc.

Vừa khóc, Tô Song Song lại luống cuống, cô dùng sức đập đập cánh tay

Tần Mặc, ý bảo anh đừng làm rộn, Tần Mặc còn chưa để ý đến cô, vẫn cúi
đầu nhìn chằm chằm vào ánh mắt cô, chờ đáp án.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.