NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1817

Mặc dù trên mặt Bạch Tiêu vẫn còn đang dính nhơm nhớp, nhưng mà

anh thật sự không còn tâm trí lẫn sức khí lực đi lau rửa nữa, đưa tay túm lấy
chiếc ga trải giường lên lau qua quít lớp sốt cà chua ở trên mặt mình một
chút, sau đó nằm luôn trên mặt đất ngủ bù.

Từ sáng sớm, hồn vía của Tô Song Song cũng đã bay đến chín tầng mây,

cô vẫn nhìn chằm chằm vào điện thoại di động của mình, nghĩ muốn gọi
điện hoại cho Tần Mặc, nhưng lại sợ bị mất thể diện, cho nên cả người
cũng thấy ủ rũ, phờ phạc.

Cô Tô Na vẫn dính chặt ở bên cạnh Tô Song Song, bộ dạng có vẻ rất

đáng thương, cô muốn nhờ Tô Song Song giảng giải cho cô một số vấn đề.

Đầu tiên Tô Song Song còn cách mười phút thì lại nhìn điện thoại di

động một chút, nhưng đến cuối cùng, kỹ năng giảng dạy của cô đã hoàn
toàn bị kích thích, Tô Song Song bắt đầu giảng giải một cách cao hứng.

Đang lúc Tô Song Song cao hứng giảng giải các vấn đề, thì đột nhiên

tiếng chuông điện thoại di động vang lên. Tô Song Song giống như có phản
xạ có điều kiện vậy, nhanh chóng cầm lấy điện thoại, không hề nghĩ ngợi
liền vội vàng nhận luôn cuộc gọi.

Điện thoại vừa thông suốt, Tô Song Song liền lầm vào vòng mơ hồ, cảm

thấy khi có tiếng chuông điện thoại vừa vang lên mà đã vội nhận cuộc gọi
luôn như vậy, thì thật sự là không có chút tiết tháo nào, nhưng mà ở sâu
thẳm trong lòng cô vẫn nôn nao mong đợi.

Khóe miệng của Tô Song Song cũng không kiềm chế nổi liền cong lên.

Cô còn đang suy nghĩ một lát xem nên mở miệng với Tần Mặc như thế nào,
coi như anh có nói lời xin lỗi, cô cũng không muốn tha thứ cho anh.

"Song Song…"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.