NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1816

Viễn lúc này mặt mũi cũng vẫn đang ngơ ngẩn, lầm bầm lầu bầu nói như
một kẻ đần độn: "Công lao của tôi đấy."

Chỉ có điều Bạch Tiêu nói xong lập tức cảm thấy hối hận. Anh sợ bị Lục

Minh Viễn nghe được, vội vàng nhìn sang, nhưng bất hạnh thay, câu nói kia
vẫn bị Lục Minh Viễn nghe được.

"Cái gì?" Lục Minh Viễn không nghe rõ, đi tới đá Bạch Tiêu một cước,

nghĩ muốn thừa dịp nước đục thả câu.

Bạch Tiêu vừa nghĩ tới Tần Mặc vậy mà lại đã xem hết cuốn “Kế sách

trong yêu dương” mà anh đã viết kia. Hơn nữa lại còn rất thông hiểu đạo lí,
cũng đã có thể chơi trò lãng mạn rồi. Bạch Tiêu cũng đã cảm nhận được,
quả thật Tần Mặc không phải là người bình thường khả năng lực học tập
của anh quả thực đạt đến tiêu chuẩn nhất định!

Chẳng qua là Bạch Tiêu vừa nghĩ đến lại rất muốn ói ra. Thật ra thì, cuốn

sách kia lúc trước vốn là bảo bối để anh đi tán gái, Tần Mặc đã học tập
được đến như vậy, liệu có dùng được thật không?

"Không có gì, chính là... do Tiểu Tần Tần đã ở bên cạnh tôi nhiều năm,

mưa dầm thấm đất, chắc học cũng nhanh thôi..." Bạch Tiêu cũng không
dám nói thật với Lục Minh Viễn, nếu như truyền tới trong lỗ tai Tần Mặc,
đoán chừng cái mạng nhỏ này của anh cũng không bảo vệ được rồi.

Yêu nghiệt của “Kế sách trong yêu đương” hừ lạnh lên một tiếng: Tôi sẽ

là quả bom hẹn giờ của cậu, là quả bom hẹn giờ đó!

Lục Minh Viễn thấy cái vẻ mặt này của Bạch Tiêu cũng hiểu được ngay.

Anh khẳng định lời nói kia của Bạch Tiêu chắc chắn không có cái gì tốt,
cho nên cũng không hỏi lại nữa. Tối hôm qua Lục Minh Viễn cũng ngủ
không ngon, lại thấy Bạch Tiêu không có chuyện gì nguy hiểm đến tính
mạng, cũng xoay người đi ra ngoài, dự định bổ sung thêm cho mình một
giấc ngủ nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.