NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 219

Đáng tiếc đầu cô hiện giờ đang rất hỗn loạn, có thể khống chế sự lo lắng

trong lòng đã tiêu tốn một lượng tinh thần rất lớn, nên căn bản không có
tinh thần để lo việc khác.

Cô đi lên phía trước hai bước, cửa phía sau đột nhiên đóng lại, cô vội

quay đầu nhìn thì sau lưng lại phát ra động tĩnh rất nhỏ.

Tô Song Song vội vàng quay lại, ánh mắt chớp như không chớp nhìn

chiếc ghế đang đưa lưng về phía mình, ở phía tay vịn của ghế bỗng lộ ra
một bàn tay thon dài đang cầm tài liệu, xem ra thần tượng đưa lưng về phía
cô rồi.

Cô cẩn thận thở ra một hơi, cố sức giữ ý cười trên gương mặt cứng ngắc

của mình, bắt đầu chào hỏi: “Tổng giám đốc, chào ông! Tôi là Tô… Tô
Song Song!”

Vì căng thẳng nên lộ ra sự xoắn xuýt của mình, cô hận ngay bây giờ

không có hốc tường nào cho cô chui vào, nhưng lời nói đã vụt ra khỏi
miệng rồi, cô chỉ có thể kiên trì, làm ra vẻ như bình tĩnh đứng ở vị trí.

“Ừ.” Câu nói đơn giản phát ra, lộ ra một tia trong trẻo nhưng lạnh lùng,

sau đó tấm lưng vốn đang đưa về phía cô chậm rãi quay lại.

Tô Song Song tim lại chạy tới cổ, cô sắp được nhìn thấy thần tượng rồi,

vui đến nỗi nước mắt rơi xuống.

Bàn tay đang cầm bản thảo bỗng run run, bởi vì quá lo lắng nên cô phải

dùng sức mạnh mới nắm chặt được, nếp uốn của tập bản thảo dày cộm
bỗng bậy ra, phát ra động tĩnh rất nhỏ, nhưng trong văn phòng trống trải
lạnh lẽo này, tựa hồ rất chói tai.

Giây phút chiếc ghế dựa xoay lại trước mắt, lọt vào mắt Tô Song Song

đầu tiên là đôi mắt đào hoa trong trẻo nhưng lạnh lùng, trong đó không hề
có một tia cảm xúc hiện ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.