NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2325

"!" Bạch Tiêu không nghĩ tới công phu đấu khẩu của Tô Song Song tiến

bộ như vậy: một thời gian dài mới gặp lại, trong nháy mắt anh bị chận họng
không biết nên nói cái gì cho phải.

Xuyên thấu qua kính chiếu hậu, Bạch Tiêu liếc mắt nhìn Tần Mặc, thấy

anh mất mặt, trong nháy mắt liền ngoan ngoãn câm miệng, đoán chừng một
chốc nữa lập tức phải tiếp chiêu thần công hộ vợ của Tần Mặc rồi.

Chờ xe dừng bên ngoài nhà cũ họ Tần, Tô Song Song vậy mà lại không

còn có khí lực để múa mép khua môi nữa, khẩn trương đến độ cứ liên tục
nuốt nước miếng hết lần này đến lần khác.

Tần Mặc xuống xe, mở cửa xe, nhìn Tô Song Song một cái, sau đó liền

đưa tay ra thủ nắm lấy bàn tay nhỏ bé lạnh như băng của cô, trầm ổn nói:
"Em chỉ cần nhớ kỹ, vô luận có phát sinh chuyện gì, em chỉ nói muốn gả
cho anh, là đủ rồi, hết thảy những thứ khác đã có anh."

Trong nháy mắt, Tô Song Song cảm nhận được một luồng ấm áp thuận

theo tay của Tần Mặc đang lôi kéo tay của mình, một mạch lan ra khiến
cho trong lòng cô cũng thấy ấm áp.

Cô chậm rãi ngẩng đầu lên, khi ánh mắt của mình bắt gặp cặp mắt Tần

Mặc, thì nhìn thấy sự kiên định ấm áp từ trong ánh mắt của Tần Mặc tỏa ra.
Cô khẽ hé môi nở một nụ cười yếu ớt, dùng sức gật đầu một cái.

"A Mặc, về sau bất kể chuyện gì xảy ra, em đều muốn được gả cho anh,

người nào cũng không thể ngăn cản buổi hôn lễ của chúng ta." Giờ khắc
này Tô Song Song đã kiên định không lay chuyển.

Thực sự nhiều năm sau, khi cô hồi tưởng lại lúc này, cho tới bây giờ cô

cũng chưa từng bao giờ có ý nghĩ, sẽ có một ngày cô sẽ làm trái với lời hứa
chấp nhận đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.