NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2649

Tô Song Song thấy hai đứa con của mình đã ngủ, nở nụ cười ngập tràn

tình thương yêu của người mẹ, quay đầu nhìn Âu Dương Văn Nhân, nói lời
tự tận đáy lòng: "Thật sự cảm ơn anh."

"Không có gì, chúng ta đã có giao tình bao nhiêu năm rồi, hơn nữa anh

còn là cha nuôi của mấy đứa, nếu em nói cảm ơn thì đã khách khí quá rồi."
Âu Dương Văn Nhân vẫn nở nụ cười ấm áp, đôi mắt xanh sáng chói thông
suốt, vô cùng chân thành nói.

"Nhưng Văn Nhân, em trở về với anh lần này, em định sẽ không đi nữa,

em cảm thấy ở trong nước vẫn thoải mái hơn." Tô Song Song liếc mắt nhìn
bầu trời bên ngoài, cảm thấy dù cho hơi âm u nhưng vẫn thư thái hơn so
với ở nước ngoài.

Lần này Âu Dương Văn Nhân trở về là để nộp luận văn tốt nghiệp,

chuẩn bị tốt nghiệp rồi. Tô Song Song suy nghĩ một chút, cũng nên tới lúc
ly hôn với Tần Mặc rồi, cho nên sau một khoảng thời gian được hắn
khuyên nhủ, cô cũng cũng về nước với hắn.

Đã ba năm trôi qua, Tô Song Song nhìn về phương xa, nhớ lại cái tên

Tần Mặc này, trong lòng vẫn đau như vậy, nhưng cô cũng không khóc lóc
hay náo loạn nữa.

"Anh có nhà ở thành phố này, hai phòng ngủ một phòng khách, chúng ta

tới đó trước đi!" Âu Dương Văn Nhân kéo Tô Song Song ngồi lên xe taxi,
lấy từ trong balo của mình ra một chiếc chìa khóa.

Trong khoảng thời gian này ở Mỹ, Tô Song Song đại khái cũng đã hiểu

về gia đình của Âu Dương Văn Nhân, biết cha mẹ hắn rất có tiền, là nhà
kinh doanh, chẳng qua đã ly hôn rồi.

Âu Dương Văn Nhân không muốn dựa vào bọn họ nên mới ăn mặc tiết

kiệm, tính toán tỉ mỉ, cuộc sống học hành cứ trôi qua như vậy, nhưng xét

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.