NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 3002

"Hâm Nhi, anh biết em vẫn còn để bụng chuyện 10 năm trước, anh biết

năm đó là em chịu oan ức, bây giờ đã trở về rồi, anh sai rồi!"

Nhâm Trạch nói cực kỳ chân thành, hai mắt hơi đỏ, Chiến Hâm vừa mới

kiên định thì lại có chút dao động, Ôn Noãn cảm giác được Chiến Hâm
đang bị dao động, cầm tay cô chặt hơn.

Chiến Hâm lập tức lấy lại tinh thần, liếc mắt nhìn Nhâm Trạch một cái,

giọng nói đột nhiên nhẹ đi rất nhiều: "Chuyện năm đó là quá khứ rồi thì hãy
để nó là quá khứ đi, Nhâm Trạch, tôi buông bỏ rồi, anh đi đi."

Nhâm Trạch biết trong lòng Chiến Hâm thực sự vẫn có mình, cho tới bây

giờ đều không ngờ tới có một ngày, Chiến Hâm lại dùng thái độ lạnh nhạt
như thế của đối mặt với mình.

Hắn không cười nữa, tức giận nhìn Ôn Noãn, chỉ vào hắn, quát: "Chẳng

lẽ em vì hắn sao? Chiến Hâm, em có chắc chắn hắn đối với em là thật lòng
không?"

"Không cần anh quản việc của tôi, anh có thể quay lại thăm tôi, tôi thực

sự rất hoan nghênh, còn những chuyện khác không cần nói thêm nữa."
Chiến Hâm nói xong làm tư thế tiễn khách, ý bảo hắn có thể rời đi.

Mặc dù Nhâm Trạch không cam lòng nhưng thấy thái độ Chiến Hâm

kiên quyết như vậy, hắn cắn chặt răng, quay người bỏ đi.

Nhâm Trạch vừa đi, Ôn Noãn liền buông lỏng tay của Chiến Hâm ra,

Chiến Hâm cúi đầu nhìn cầm lấy tay của Ôn Noãn, hơi uy hiếp nói: "Sao
thế, bây giờ anh không muốn chịu trách nhiệm, thì cũng muộn rồi!"

"Cầm tay em rồi, thì anh chính là người của em!" lúc Chiến Hâm nói lời

này rất có khí thế, Ôn Noãn vừa nghe xong bị cô chọc cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.