NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 347

tiếng, quay đầu liếc anh một cái, thấy anh không vui, cô liền cảm giác mình
hơi quá đáng.

Tô Song Song vội vàng thay đổi, ra vẻ lấy lòng cười, nịnh nọt Tần Mặc:

"Boss, không phải tôi nghĩ đến anh sao, anh là người khiêm tốn, không cần
làm như vậy đâu."

"Tôi không thích tổng giám đốc quá gần gũi với người khác,hình tượng

tổng giám đốc lạnh lùng bá đạo vẫn thu hút hơn!"

Tần Mặc nghe Tô Song Song nói, tâm tình hòa hoãn đi một chút, nhưng

vẫn thấy bất đắc dĩ.

Có lúc anh rất muốn gõ đầu Tô Song Song, nhìn xem đầu cô rốt cuộc

làm từ cái gì, sao lại toàn có những suy nghĩ kỳ quái?

Anh đưa tay ra đỡ Tô Song Song, để cho cô giữ chắc nạng, nhìn Tô Song

Song cố gắng giữ nạng, trên trán nổi lên một lớp mồ hôi mỏng, đột nhiên
đè thấp giọng nói một câu: "Sẽ không để cô bị thương nữa."

"Ừ ?" Tô Song Song đang cố gắng giữ nạng, không nghe rõ Tần Mặc nói

gì, cô thật vất vả để giữ được, sau đó ngẩng đầu nhìn anh.

Tần Mặc lúc này đang khom người đỡ cô, hai người rất gần, Tô Song

Song ngẩng đầu lên, trán cô liền chạm qua mặt anh.

Khi cô dừng lại, cùng Tần Mặc bốn mắt nhìn nhau rất gần, môi cô chỉ

thiếu vài phân nữa là chạm vào môi anh.

Tô Song Song bị dọa sợ, liền hít vào một hơi, trực tiếp ngửa đầu về đằng

sau, Tần Mặc liền đặt một bàn tay để lên hông cô, kéo cô vào trong ngực,
khuôn mặt hai người lại gần sát nhau, hô hấp dây dưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.