NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 435

Nhất thời Tô Song Song cảm thấy nhịp tim của mình như đập loạn.

Không phải bởi vì kích động mà là do sợ hãi, cô nháy nháy mắt, vội vàng

ha ha cười khan hai tiếng, cố dời người về sau một chút: "Cái đó... Không
cần làm phiền anh tôi... Tô Tô đã nói là tới đón tôi!"

Tô Song Song kích động, nói lắp bắp, sau đó một tay cô đẩy lồng ngực

của Âu Dương Minh: “Đứng lâu sẽ mệt mỏi đó, anh ngồi… ngồi đi…”

Âu Dương Minh liếc nhìn Tô Song Song, biết rõ nếu lại làm trò mập mờ,

có khả năng cô sẽ tức giận. Vì thế anh dứt khoát đứng dậy, ngồi trên ghế
đối diện với Tô Song Song.

Anh đột nhiên cúi đầu, làm ra bộ dạng nghiêm chỉnh, giống như người

vừa trêu đùa Tô Song Song vốn không phải là mình. Bỗng anh ngẩng đầu,
vuốt hết tóc mái lên, lộ ra vầng trán sáng bóng.

Chân mày anh khẽ nhíu lại nhìn Tô Song Song, vốn là ánh mắt ôn nhu

đột nhiên mang theo vẻ âm trầm, giọng nói cũng trở nên khàn khàn,
nghiêm túc hỏi: “Tại sao anh lại không được chứ?”

"Cái gì?" Bây giờ Tô Song Song rất loạn, trong lòng đang giãy giụa, cô

cảm thấy thái độ của mình với tiểu cầm thú hơi quá đáng.

Nhưng vừa nghĩ tới hành động của tiểu cầm thú, cô lại thấy mình làm rất

đúng. Hai ý tưởng trái chiều trong đầu cô đang đánh nhau bằng khí thế ngất
trời, cho nên căn bản cô chẳng nghe được Âu Dương Minh đang nói gì.

"Tại sao anh lại không được?" Âu Dương Minh lặp lại một lần nữa, thân

thể nghiêng về phía trước, hai tay chống vào mép giường, vây Tô Song
Song vào trong ngực mình.

Khí thế của Âu Dương Minh làm cho cô không biết phải phản ứng sao,

cô cũng cảm giác Âu Dương Minh giống như đã biến thành một người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.