NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 466

Anh luôn cảm giác mình đã quên mất chuyện quan trọng gì đấy, nhưng

nghĩ mãi cũng không nhớ ra được, chỉ có đau nhức trên mặt vẫn luôn nhắc
nhở chuyện anh gặp chị của Tần Mặc không phải là nằm mơ!

Trong bệnh viện,Tô Song Song dựa vào người Tần Mặc, cô trừng mắt

đến nỗi không thể trừng thêm được nữa nhưng bên trong vẫn không có
động tĩnh, càng ngày cô càng hốt hoảng, luôn thấy có cảm giác xấu lượn lờ
ở trong lòng.

Tần Mặc nhận ra người Tô Song Song dần dần cứng ngắc, nhưng lại

không biết nên nói gì để an ủi cô, chỉ có thể dùng lực ôm chặt hơn để cho
cô cảm nhận được bên cạnh còn có anh.

Đột nhiên bên trong truyền đến động tĩnh, Tô Song Song hốt hoảng

muốn đứng lên xem thử rốt cuộc có chuyện gì mà quên mất chân mình bị
thương. Lúc suýt ngã, may có Tần Mặc đỡ, không thì cô lại được tiếp xúc
thân mật với mặt đất rồi.

Thế nhưng Tô Song Song cũng chẳng phí tâm tư nghĩ nhiều như vậy.

Vừa thấy bác sĩ thú y đi ra từ phòng giải phẫu, cô vừa kéo Tần Mặc để anh
đỡ cô đi qua vừa tự nhích từng bước dò xét đi.

Bác sĩ thấy dáng vẻ vội vàng của Tô Song Song, cũng biết quan hệ giữa

chủ nhân và thú cưng vô cùng tốt, cô tháo khẩu trang xuống rồi thở dài.

Tiếng thở dài của bác sĩ làm Tô Song Song lập tức khẩn trương, hô hấp

như ngừng lại . Cô nhìn bác sĩ với gương mặt căng thẳng, mở miệng hỏi
bằng giọng nói run run: “Bác sĩ, Tứ gia làm sao rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.