NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 471

rõ ràng khoảng cách.

Đã lớn như vậy rồi, khuôn mặt Tô Song Song mắc cỡ đỏ ửng như quả

táo, cô nhìn bác sĩ thú y cười khan một tiếng, không biết nên nói gì cho
phải.

Khuôn mặt của cô ấy nhìn rất khả ái, rất dễ gần, cô liếc mắt nhìn Tô

Song Song, lại nhìn Tứ gia, cuối cùng than thở một câu: “Cô gái, tôi biết cô
và ngài mèo mun này tình cảm rất tốt, nhưng cô cũng đừng thương tâm như
vậy, mới vừa rồi đúng là dọa chết tôi.”

Tô Song Song cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng, cười nói một tiếng

cám ơn: "Cám ơn cô! Phiền toái cho cô rồi! Nếu như ngày mai có người
tìm cô, tôi sẽ bồi thường tổn thất cho cô!"

Tô Song Song bây giờ tỉnh táo lại, tự nhiên nghe thấy khắp bệnh viện

đều là tiếng mèo kêu chó hào, ngay cả cô còn thấy khó chịu, đừng nói
người ở xung quanh đây, phỏng chừng sáng sớm ngày mai chắc tất cả sẽ
đến tìm bác sĩ thú y này tính sổ.

Mặc dù bây giờ, ví tiền của Tô Song Song đang xẹp lép, nhưng coi như

cô đi vay tiền, cũng không thể cho người ta thêm phiền toái.

Bác sĩ thú y nghe Tô Song Song nói như vậy, hài lòng liếc mắt nhìn cô,

nhất thời cảm thấy cô rất tốt, suy nghĩ một chút lại dặn dò một câu: "Cô
gái, tôi thấy cô rất tốt, mới không nhịn được phải khuyên một câu, cô là
thật tâm thích mèo chó, coi chúng như bạn tốt là tốt, nhưng cũng đừng quá
bi lụy! Tuổi thọ của bọn chúng tự nhiên thấp hơn so với hơn người, có một
ngày phải qua đời, đừng quá thương tâm!"

Bác sĩ thú ý ở trong bệnh viện thú cưng đã thấy rất nhiều sinh ly tử biệt

giữa chủ nhân và thú cưng, cho nên mới có thể bình tĩnh nói ra những lời
này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.