NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 48

Nhưng tại giây phút cuối cùng, chân cô trong nháy mắt lại dừng lại ở giữa
không trung.

Bởi vì cô nghĩ tới, Tần Mặc có một sở thích đáng ghét, chính là báo cảnh

sát, anh chính là yêu cảnh sát đến phát điên rồi!

Cô ủ rũ thu chân lại, phẫn hận quơ quơ nắm tay nhỏ bé, sau đó cúi đầu

mở cửa phòng mình. Vừa thấy được chiếc giường thân yêu của mình, Tô
Song Song tựa như muốn khóc òa lên .

Cô vội vàng lao qua, mặc kệ mồ hôi đầm đìa trên người, trực tiếp nhào

người tới chiếc giường mềm mại, chỉ là còn chưa được nghỉ ngơi giây phút
nào đã nghe thấy tiếng điện thoại đặt ở đầu giường vang lên.

Cô vừa nghe thấy tiếng chuông được cài đặc biệt này, trong lòng liền run

lên, theo bản năng nhìn lướt qua đồng hồ treo trên tường, bảy giờ mười lăm
phút!

Cô cả kinh bật dậy, vội vàng cầm lấy chiếc điện thoại, ngay lập tưc ấn

nút trả lời. Đầu dây bên kia không cho cô kịp giải thích một câu nào, đã bắt
đầu tuôn ra xối xả.

Thanh âm cực lớn khiến thân thể Tô Song Song khẽ run lên, nhưng vẫn

không dám đem điện thoại cầm quá xa.

“Tô Song Song! Bản thảo tuần này của cô đâu? Có muốn làm nữa hay

không? Có muốn trở nên nổi tiếng không? Muốn thành đại thần hay
không?”

Tô Song Song rụt cổ lại, làm một bộ dáng nhu thuận , chờ người bên kia

rống xong, cô mới dè dặt trả lời một câu: “Vâng. . .”

Đầu dây bên kia tựa hồ cảm giác Tô Song Song biểu hiện ra rất biết điều,

ho nhẹ một tiếng, kiềm chế hung dữ: “Hôm nay bản thảo tới đâu rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.