NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 572

Tô Song Song bắt đầu gào khóc, cô vẫn cảm thấy mình và Tần Mặc đã

trải qua nhiều chuyện, dù không phải là người yêu của nhau nhưng ít gì
cũng là bạn bè thân thiết!

Tại sao giờ phút này anh không cho cô một cơ hội giải thích mà vội cắt

đứt với cô như vậy?!

Tô Song Song không nhịn được nghĩ, chẳng lẽ là cô tự mình đa tình, thật

ra thì Tần Mặc không hề quan tâm cô, cho nên cuộc sống sau này, có gặp
cô hay không cũng chẳng còn quan trọng?

Tô Song Song càng nghĩ càng thấy thấy đau lòng, ôm chăn khóc to hơn,

dường như đã gặp chuyện quá sức chịu đựng, chẳng thể nào dừng được.

Giờ phút này, Tần Mặc đang ngồi ngay cửa, dựa vào tường, nhắm mắt

lại, vuốt tóc đang lòa xòa trên trán, trán anh nhíu lại, mi tâm cũng lộ ra vẻ
không kiên nhẫn.

Một lúc sau, Tần Mặc chống đôi chân hơi tê đứng lên, tiện tay tắt đèn

trong phòng rồi sãi bước đi về phía mặt trời.

Giây phút mở cửa sổ, Tần Mặc do dự một chút, ngay sau đó thò đầu ra,

nhìn sang ban công phòng Tô Song Song, nhưng với góc độ này anh không
nhìn thấy gì, chỉ có tiếng khóc nhỏ xíu truyền đến tai anh.

Tay Tần Mặc đặt lên bệ cửa đã nắm thành đấm, mắt lóe lên vẻ hung ác,

anh yên lặng thề trong lòng của: Mấy người đứng sau lưng đó, anh nhất
định sẽ mau xử lý xong, không để Tô Song Song phải lâm vào nguy hiểm
nữa.

Tô Song Song không biết mình ngủ từ lúc nào, mê man bị tiếng gõ cửa

đánh thức, cô xoa xoa đôi mắt sưng đỏ của mình rồi đứng dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.