NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 907

Bác sĩ chủ nhiệm này vừa thấy không có gì trở ngại, thở phào nhẹ nhõm,

lúc này viện trưởng bệnh viện nghe được phong phanh liền tới, vừa thấy là
người nhà họ Tần, lập tức cung kính.

Ông ta nhìn Tần Dật Hiên rồi lại nhìn Tần Mặc, mặc dù bây giờ chuyện

Tần Mặc bị phá sản đang huyên náo xôn xao khá lớn, thế nhưng lạc đà gầy
vẫn lớn hơn ngựa, ông vẫn như cũ cung kính gật đầu với cả hai người.

Tần Mặc vẫn giữ bộ dạng cao ngạo trước sau như một không đặt ai vào

mắt, anh thấy Tô Song Song đã không có chuyện gì, trực tiếp khom lưng
ôm ngang người cô.

Vốn Tần Dật Hiên đang muốn nói với viện trưởng đôi lời, vừa thấy Tần

Mặc trực tiếp ôm Tô Song Song lên, ánh mắt bỗng nhiên trợn to lên, trong
mắt anh tư thế này, thật sự là thân mật quá mức!

Tô Song Song không nghĩ tới Tần Mặc không nói hai lời đã bế cô lên,

kinh ngạc thốt lên một tiếng, hô xong mới có cảm giác ngạc nhiên, vội
vàng vươn tay nhỏ che miệng mình lại.

Tần Mặc nhìn lướt qua Tần Dật Hiên, thị uy trong im lặng, sau đó ôm Tô

Song Song sãi bước đi ra ngoài.

"Chờ đã!" Đương nhiên Tần Dật Hiên sẽ không cho phép Tô Song Song

rời khỏi tầm mắt của mình dễ dàng như vậy, lại còn do Tần Mặc dẫn đi,
việc này khiến anh không thể nào chấp nhận được.

Quát nhẹ một tiếng, vệ sĩ vẫn luôn canh giữ bên cạnh đều đồng loạt đứng

lên, ngăn chặn lối đi của Tần Mặc.

Vốn Tô Song Song còn muốn kêu dừng, thế nhưng vừa thấy tư thế chắn

lối đi kia của đám vệ sĩ, thì theo bản năng ngẩng đầu nhìn Tần Mặc, không
phải Tô Song Song là người đa sầu đa cảm, thế nhưng giờ phút này, cô vô
cùng lo lắng cho Tần Mặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.