NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 999

Nhất là một câu "Tại sao anh lại..." làm cho gã nheo cặp mắt lại, che giấu

sát khí trong mắt, xem ra đây không phải lần đầu Tần Mặc xé tất chân của
Tô Song Song, vậy lần trước là tình huống gì?

"Cầm túi đựng nước đá tới." Tần Mặc quay đầu nhìn Tần Dật Hiên, lạnh

lùng mở miệng, giọng nói không có phân nửa nhiệt độ, khuôn mặt nhăn
nhó nhìn Tần Dật Hiên, trong nháy mắt lại lạnh thêm vài phần.

Tần Dật Hiên thấy Tần Mặc lại dám nói chuyện với mình như vậy, tay

nắm thành quả đấm, suýt nữa không che giấu được sát ý trong mắt.

Gã còn sót lại một phần lý trí tự nói với mình Tô Song Song còn ở đây,

vội vàng cúi đầu xuống, dời tầm mắt đi, gã nhìn thấy cổ chân Tô Song
Song sưng đỏ, sửng sốt một chút.

Vừa rồi gã một mực bị lửa giận che mắt, căn bản không có ý thức được

Tần Mặc đang làm gì, vào lúc này nhìn thấy cổ chân Tô Song Song sưng
đỏ, trong lòng gã nổi lên sự áy náy.

"Túi đựng nước đá và thuốc tiêu viêm." Tần Mặc lên tiếng lần nữa,

giọng nói càng lạnh hơn lúc nãy, cho dù tận lực áp chế, giọng lạnh như
băng kia trong lộ vài tia sát khí bức Tần Dật Hiên phải lui về phía sau nửa
bước.

Mặc dù Tần Dật Hiên không muốn nghe Tần Mặc nói, thế nhưng gã lo

lắng cho chân của Tô Song Song hơn, vội vàng xoay người đi lấy túi đựng
nước đá.

Bây giờ Tần Dật Hiên hối hận muốn chết, vì gã muốn có thế giới riêng

với Tô Song Song, liền đuổi hết người làm trong nhà ra ngoài.

Trăm ngàn lần gã không nghĩ tới, nửa đường lại lòi ra một Tần Mặc,

chẳng những phá hư chuyện gã và Tô Song Song, lại còn tiến dần từng
bước, tựa như chủ nhân!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.