NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 131

Lời vừa nói ra, hết sức kiên định và uy lực, xung quanh đều im bặt, chỉ

có thể nghe tiếng thở hổn hển của Đoàn Khiệm Luân cùng vẻ mặt lo lắng
sợ hãi của những người xung quanh. Từ trước đến nay, ai động đến
AnThực đều có cái kết thảm hại nhất. Hắn luôn chọn quyết đấu một với
một để phán xét và quyết định tất cả, và cho đối phương ba ngày để chuẩn
bị.

Đoàn Khiệm Luân đứng không vững, nghiến răng, tức giận siết tay

thành quyền. Hắn thừa biết mình không đấulại An Thực, chỉ một cước mà
hắn đã hộc máu thì sao có thể đánh thắng? Nếu đã không thể quang
minhchính đại thì hắn sẽ dùng cách tiểu nhân. Có trách, hãy trách An Thực
là kẻ quá tài giỏi. “Được, ba ngày sau, gặp ở võ đài của tổ chức.”

“Nếu cậu không đến, tôi sẽ lôi đầu cậu đến! Còn nữa, người của tôi sẽ

canh chừng người của cậu, không được rời khỏi Thượng Hải dù chỉ nửa
bước.” An Thực quay sang phía những người khác, ánh nhìn đầy dò xét,
nghiêm nghị cao giọng “Ai muốn chống đối tôi, hãy đứng ra quyết đấu,
đừng bày trò bỉ ổi sau lưng. Nếu để tôi phát hiện, tôi đảm bảo, các vị sẽ có
cái kết không mấy tốt đẹp!”

Dứt lời, người của “Nguyệt” nhanh chóng rời khỏi. Để lại một mớ hỗn

loạn trong lòng bọn họ.

Trên xe, Phong Duật Nam liền đề cập vấn đề chính “Thật may là Lăng

ca đã có tính toán trước, mời Ngô gia và Nam Cung đến.”

Lăng Nghị ngồi phía trước, xoay đầu lại “Cậu nghĩ tôi là ai?”

“Phải rồi, vết thương của anh? Em nghe nói khá nặng mà?” Vừa nãy

khi An Thực cởi áo, anh cũng rất ngạc nhiên khi không thấy vết thương
đâu.

An Thực khẽ nhíu mày, cắn răng xé lớp da giả ra, cất tiếng “Trước khi

đến đây, tôi có đến chỗ dì Hà, tay nghề hóa trang của bà ấy rất tốt. Nên tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.