NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 132

đã nhờ bà ấy dùng một lớp da giả, vừa nãy Đoàn Khiệm Luân chạm mạnh,
khiến vết thương lại bị hở.” An Thực biết rõ, Đoàn Khiệm Luân sẽ tìm đủ
mọi cách để buộc tội hắn, nên đã chuẩn bị từ sớm. Dì Hà là người quen lâu
năm với An Thực, bà là thợ trang điểm, hóa trang nổi tiếng.

“Mau về “Nguyệt”, tôi sẽ gọi bác sĩ đến nhà.” Lăng Nghị cất tiếng, ra

lệnh cho Trác Sâm tăng tốc xe.

........

Diệp Dao trở lại khách sạn, đến quầy lễ tân, cô cất tiếng “Xin chào, cô

có thể đưa tôi chìa khóa phòng 302 không? Tôi vừa bị mất chìa khóa.”

Nhân viên nữ nhìn bộ dáng của Diệp Dao không khỏi nghi ngờ,người

cô vừa tiểu tụy vừa rách rưới, bụi bặm, sao có thể là khách của khách sạn
nổi tiếng bọn họ? Diệp Dao chỉ cần nhìn cũng biết cô ấy đang suy nghĩ gì,
nhưng hiện tại, thẻ cảnh sát và chìa khóa phòng cô đều không mang theo,
còn thêm bộ dáng thê thảm này.... “Phải rồi, cô có thể gọi điện vào phòng
301, nói với họ, có người cần gặp, tên là Diệp Dao.”

“Được, phiền cô đợi một lát.”

“Chị Diệp!!” Tiếng của Tâm Liên vang lên, Diệp Dao quay về phía cô.

Tâm Liên mừng ra chạy nhanh đến “Chị không sao chứ? Chị Diệp, mấy
ngày nay mọi người tìm chị rất vất vả.”

Diệp Dao mỉm cười “Chị không sao.”

“Mau lên phòng đi. Anh Kiệt rất lo cho chị. Anh ấy mấy ngày nay

muốn đi tìm chị nhưng đội trưởng không cho.”Vết thương của Dương Cảnh
Kiệt phải tịnh dưỡng đầy đủ để hồi phục, việc Diệp Dao bị mất tích khiến
anh rất ray rứt luôn muốn đi tìm cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.