NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 137

Gã cười phá lên “Vậy thì sao? Tôi không quan tâm. Còn cậu, lo mà

luyện tập đi, mà tôi nghĩ, dù cậu có luyện thế nào, cũng không thắng nổi
An Thực.”

“Vậy, phải làm cách nào?” Đoàn Khiệm Luân bắt đầu lo lắng, hắn

chống đối An Thực là do kẻ này dụ dỗ, nói rằng chỉ cần lật đổ An Thực,
hắn sẽ có tổ chức trong tay. Tuy đã gai mắt An Thực nhiều năm, nhưng
giữa Bắc Đoàn và Nguyệt từ trước đến nay nước sông không phạm nước
giếng, nếu không phải có kẻ kia là người giật giây, đời nào Đoàn Khiệm
Luân dám làm càn.

Gã nhếch môi “Chuyện của cậu, sao lại hỏi tôi?”

“Anh!?”

“Tôi không ngờ mình lại chọn sai đối tượng, hừm... cậu quả thật vô

dụng, nếu không phải là con trai của Đoàn lão đại, thì đời nào ngồi được
cái ghế này!”

“Câm miệng.” Đoàn Khiệm Luân tức giận nắm lấy cổ áo kẻ kia,

nghiến răng nghiến lợi nói.

Gã nhếch môi, đôi mặt hiện đầy khinh miệt “Đoàn Khiệm Luân, người

thất thời thì không thể ngóc đầu lên lại đâu.” Đẩy tay hắn ra, gã rời đi. Xem
ra, phải tìm đối tượng khác để ra tay, hoặc cũng không cần, An Thực đang
bị thương, gã chỉ cần nhắm vào điểm yếu của hắn là Diệp Dao thì mọi
chuyện sẽ dễ dàng hơn. Bao năm qua, gã lôi kéo nhiều bang phái gây hấn
với An Thực nhưng không ngờ thế lực của hắn quá lớn, không cách nào hạ
được.

Còn hiện tại, người đang bị thương, cả cô tình nhân nhỏ kia cũng bị

thương không kém. Bắt cô để uy hiếp An Thực là chuyện hết sức dễ dàng.
Nếu không thể bắt ngoài đường, thì đành bắt trong sở cảnh sát vậy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.