NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 138

....

Sau khi bác sĩ khám qua một lượt và băng bó vết thương lại cho An

Thực, ông cất tiếng “Ngài nên nghỉ ngơi để hồi phục nhanh hơn, vết thương
có phần bị nhiễm trùng nhưng không sao, tôi đã rửa sạch rồi. Điều quan
trọng là ngài phải bồi bổ, điều dưỡng nhiều hơn.”

An Thực gật đầu, khoác áo choàng đi xuống sảnh, mọi người đều tập

trung ở dưới. Anh em nhà họ Ngô và Nam Cung ngày trước từng một thời
lẫy lừng trong giới hắc đạo, nhưng sau đó đều rút khỏi, lý do chỉ có một,
chính là vì phụ nữ. Bọn họ rốt cuộc cũng chỉ là đàn ông bình thường, muốn
có một gia đình nhỏ sống qua ngày.

Trác Sâm đỡ An Thực ngồi xuống ghế, sẵn tiện ghé sát tai thông báo

“An ca, vừa nhận được tin, cảnh sát Diệp đã quay về Thượng Hải.”

An Thực trầm ngâm, đợi hắn giải quyết xong việc với Bắc Đoàn sẽ

đến gặp cô sau vậy. Nam Cung Tử Đằng cười tươi “Cô bé kia thế nào rồi?”
Anh hiểu rõ, người có thể thay đổi tâm tình của An lão đại đây chỉ có một.

Ngô Vũ Thần cũng cất tiếng “Vẫn chưa chịu về nhà sao?” Người

trong xã hội đen đều biết, An Thực đã nhận nuôi một cô bé, nghe nói, hắn
hết mực sủng ái cô ấy, nhưng sau đó vài năm không còn nghe hắn nhắc đến
cô bé kia nữa.

An Thực cầm ly trà, sâu kín thở dài “Nhiều khi, tôi chỉ muốn chặt đứt

tay chân của cô ấy rồi trói chặt trong nhà, để cô ấy không thể chạy đi đâu
được.”

...

Không phải chứ!?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.