NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 185

"Tôi là con ba mẹ tôi, tất nhiên phải giống họ, không lẽ giống nhà

hàng xóm? Hỏi thừa..."

An Thực mím môi, cô cần phải một đối một với hắn vậy sao? Còn nói

cái kiểu móc họng đó? An Thực không nói gì, rửa tay sạch sẽ, thu dọn mọi
thứ rồi rời đi.

"Này, chú... đang giận sao?" Chính là lúc An Thực định đưa tay mở

cửa, Diệp Dao liền cất tiếng.

Hắn không trả lời, đưa tay mở cửa, Diệp Dao tức giận cầm gối ném

mạnh về phía hắn, cao giọng "Đây là thái độ đối với người đã cứu mạng
chú sao?"

"Tôi có cần em cứu sao?"

"Chú...!" Diệp Dao mím môi "Con người của chú, sao có thể? Biết

trước như vậy, lúc đó, tôi để chú bị người đó bắn chết cho rồi!"

"Em nên làm vậy!"

"Nếu là chú, chú bằng lòng nhìn người mình yêu chết không cứu sao?"

Diệp Dao ấm ức nói, ngăn bước chân An Thực sắp bỏ đi, khiến hắn ngạc
nhiên nhìn khóe mắt ửng đỏ của Diệp Dao.

Diệp Dao biết, An Thực là vì bản thân không thể bảo vệ được cô nên

mới như vậy, hắn luôn gánh trên vai một trọng trách rất lớn, chính là bảo vệ
tất cả mọi người ở bang Nguyệt. Ngày trước cô vì không biết nên cứ hễ hắn
nổi giận với cô, cô lập tức trách mắng hắn. Nhưng mà, Tố Nghi đã nói với
cô tất cả..

Trước lúc bọn họ đến tổ chức, Tố Nghi đã nói nhỏ với Diệp Dao một

điều "Tiểu Dao, chị biết khi nhìn thấy em xuất hiện ở đó, An Thực sẽ rất
tức giận, nếu em bị thương, anh ấy chắc chắn sẽ không nhìn mặt em, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.