NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 233

"Trả lời em, tại sao lại không nói cho em biết?" Dương Cảnh Kiệt đến

tìm cô? Không chỉ một lần, mà còn rất nhiều lần. Tại sao lại giấu? Tại sao?

"Vậy tại sao anh phải nói cho cậu ta biết em ở đây?"

"Anh để mọi người trong sở nghĩ em là kẻ nội gián đang cố gắng chạy

trốn sao?"

"Không phải."

"Còn nói không? Anh, rốt cuộc anh đã giấu em bao nhiêu chuyện?"

Diệp Dao gào lên, nếu như lúc Dương Cảnh Kiệt đến, hắn nói với cô để cô
gặp anh. Lúc đó, bọn họ sẽ nghĩ cách tìm ra tên nội gián thật sự. Trong
ngoài hỗ trợ, không phải mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn sao?

"Không phải việc của em!" An Thực trả lời bằng giọng điệu lạnh lùng,

khuôn mặt không chút biểu cảm, mặc cho khuôn mặt cô đang khó coi đến
thế nào.

"Được, anh không muốn nói, vậy thì em sẽ rời khỏi đây và tìm Cảnh...

"

*Rầm...

Lời chưa nói hết, An Thực đã vung một cú đấm mạnh vào tường cạnh

Diệp Dao, đôi mặt đục ngầu lạnh lùng như băng nhìn chằm chằm Diệp
Dao, ép cô đứng sát vào tường. Hắn rít lên "Em... chỉ cần bước một bước ra
khỏi đây. Tôi chắc chắn sẽ đập nát hai chân của em!"

Từng chữ đe dọa đều lọt vào tai của Diệp Dao, tim cô đập từng nhịp

mạnh, đường máu và gân nổi rõ trên cánh tay và cổ An Thực, đó là dấu
hiệu cho thấy hắn đang vô cùng tức giận. An Thực trừng mắt nhìn khuôn
mặt tái xanh của Diệp Dao, sau đó quay lưng đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.