NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 83

Cảnh sát và người của Bắc Đoàn như đám hỗn loạn đấm đá, súng vang

khắp rừng. Bên phía Lão Từ cũng ra mặt hỗ trợ. Diệp Dao nhanh chóng
bắn hạ mấy tên, chạy đến giúp Dương Cảnh Kiệt.

Đoàn Khiệm Luân thấy cô, khóe miệng nhếch lên đầy tự mãn "Quý

cô, lâu rồi không gặp, tôi nhớ cô lắm đấy."

Diệp Dao như cỗ băng hàn, không đáp trả lời hắn, lên đạn chĩa mũi

súng vào phía hắn "Đưa tay lên."

Đoàn Khiệm Luân nghiêng đầu, dáng vẻ cao ngạo "Cô có biết, những

câu như vậy rất vô dụng với người như tôi không?" Dứt lời, như một tia
chớp, hắn vươn chân đá văng cây súng trên tay Diệp Dao, cũng may, thân
thủ cô nhanh nhẹn nên không bị thương.

Đoàn Khiệm Luân bỏ chạy lên trên cao, Diệp Dao nhíu mày đuổi theo,

chặn đường, lập tức ra quyền. Không thể dùng vũ khí, thì cô sẽ dùng quyền
với hắn. Mọi người cực khổ trong hai ngày, cộng thêm những năm tháng ở
Thượng Hải cố điều tra bắt Đoàn Khiệm Luân. Bắt hắn phải đền tội với
những tội ác của mình, nên lần này, cô không thể thất bại.

Dương Cảnh Kiệt rất kinh ngạc, anh và Diệp Dao võ không tệ vậy mà

vẫn không thể hạ gục Đoàn Khiệm Luân. Thật không hổ danh là bang chủ
lớn thứ hai Thượng Hải.

Đoàn Khiện Luân mỉm cười, nghiêng người áp sát vào mặt Diệp Dao.

Cô giật mình lùi lại, tên khốn khiếp. Hắn đột nhiên bỏ chạy, cả hai người
lập tức đuổi theo. Đoàn Khiệm Luân lên cao gần bờ vực thì hết đường
chạy, khẽ thở dài "Diệp Dao, tôi chỉ cần cô, nhưng do anh ta nhiều chuyện
đi theo đấy nhé."

*Đoàng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.