NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 104

“Tớ cũng có gì xuất sắc gì đâu…”.

“Thôi!”. Trần Tầm ngắt lời cô, nói: “Tớ biết rồi, có phải vì

trưa nay tớ gọi Lâm Gia Mạt vào ăn cơm nên cậu giận đúng không?”.

“Không…”.

“Ha ha, chắc chắn là như vậy! Đừng có chối! Có phải cậu ghen

đúng không?”. Đột nhiên Trần Tầm phấn khởi hẳn lên, cậu luôn
có cảm giác rằng, thái độ của Phương Hồi rất mơ hồ, không nặng
lòng như cậu. Chính vì vậy, cậu rất phấn khởi khi Phương Hồi
ghen vì cậu.

“Làm gì có!”. Phương Hồi vội phủ nhận.

Thực ra đúng là trong lòng cô cũng hơi buồn, không phải vì

Trần Tầm gây ra chuyện gì, mà do Lâm Gia Mạt xinh xắn quá,
còn cô lại không tự tin nhiều vào cái gọi là tình cảm. Và thế là, nỗi
buồn này đã xâm chiếm trái tim cô.

“Có biết vì sao tớ rủ cậu ấy ăn cơm cùng không?”. Trần Tầm

hạ thấp giọng, nói: “Đó là vì tớ nghĩ bình thường cậu ấy có thể chơi
cùng với cậu, giờ thể dục lúc nào cậu cũng ngồi một mình, tớ không
thể tiết nào cũng gọi con gái chơi gọi số được”.

“Và còn…”. Trần Tầm liền nhấn mạnh: “Làm sao có chuyện

tớ không thích cậu, cậu cũng không được phép không thích tớ!”.

Cuối cùng thì những thắc mắc trong lòng Phương Hồi đã

được tháo gỡ như vậy, lần đầu tiên cô cảm nhận được rằng, hóa ra
việc thích một người lại ấm áp, chân thực như vậy. Trần Tầm tựa
như ánh nắng trong lành, khiến phần đã hoang vu trong lòng cô
nở hoa rực rỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.