NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 139

mắt ra hiệu cho anh ấy, bảo bọn họ đừng vội ra tay. Tô Khải liền
hiểu ý ngay, không nói gì mà lẳng lặng đi sau bọn tớ. Nhưng không
ngờ ba thằng đó cũng khá thông minh, có lẽ bọn nó thấy có gì đó
hơi bất thường, thằng đi đầu nhận ra Tô Khải, cũng nhìn thấy
đội bọn mình rầm rập đi sau. Hê hê, cậu không biết bọn nó cuống
thế nào đâu! M.kiếp, co giò chạy mất, tớ nói thật đấy Gia Mạt ạ,
đừng tưởng mỗi cậu là luyện môn vượt rào nhé, bọn nó chạy chắc
chắn nhanh hơn cậu! M.kiếp, Kiều Nhiên ra sức lôi mà không lôi
lại được!”.

“Hả? Thế bọn nó chạy mất à?”. Lâm Gia Mạt sửng sốt hỏi.

“Làm sao chạy được!”. Triệu Diệp đắc ý lắc lư ngón tay nói: “Đội

trưởng bị bọn chúng làm nhục, sao có thể dễ dàng buông tha cho
chúng được. Lúc đầu Tô Khải còn ngăn, nhưng không biết ai đó hô
một tiếng “đừng cho bọn nó thoát”, thế là bọn tớ liền đuổi theo
ngay! Cảnh tượng đó, m.kiếp, hoành tráng thật!”.

“Sau đó tóm gọn bọn nó ư?”. Lâm Gia Mạt hưng phấn đến nỗi

hai mắt sáng rực.

“Dĩ nhiên rồi! Chiều cao trung bình của đội bọn tớ là 1m85 cơ

mà! Bọn nó chân ngắn, chạy hai bước là đuổi kịp. Tớ chạy đầu tiên,
hét lớn ‘dám chuồn hả’, rồi xông phi quật ngã ngay được một
thằng”.

“Ừ, cú xông phi cũng chuẩn đấy, chỉ tiếc không kiểm soát được

đà nên ngã dập mông xuống đất”. Trần Tầm cười khoái chí nói.

“Lão này vô duyên thật!”. Triệu Diệp lại ném chiếc bút khác vào

Trần Tầm: “Nhưng đúng là vì cú ngã đó mà tớ để lỡ mất cơ hội
đầu tiên. Đến khi tớ đứng dậy thì quân mình đã bao vây rồi, cả đội
thi nhau đạp! Khó khăn lắm tớ mới chen vào được, định cho nó hai
đá, nhìn xuống thì làm gì còn thấy người nữa! Trên người thằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.