NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 151

“Không! Tớ không thích hộp nhạc!”. Trần Tầm lắc đầu nói.

“Có phải mua cho cậu đâu, cậu không thích không có nghĩa là

người rút thăm được quà của tớ cũng không thích!”. Phương Hồi
xoay chiếc chìa khóa nhỏ xinh trên hộp nhạc, buông tay ra thì giai
điệu bài Lời thì thầm của mùa thu vang lên.

“Quà của cậu dĩ nhiên là phải tặng cho tớ rồi! Hê hê, việc này tớ

phải làm được chứ”. Trần Tầm nói với giọng rất ranh mãnh.

“Thế tức là sao?”.

“Ngốc ạ! Số ghi trên món quà là do tớ ghi đúng không? Số rút

thăm cũng không tớ làm thì ai? Sau khi quà của cậu được ghi số, tớ
liền giữ cái thăm tương ứng trong tay, không đưa cho ai cả, đến lúc
rút thì tớ giả vờ rút một cái, quà của cậu sẽ tặng cho tớ thôi”.

“Xảo quyệt quá…”. Phương Hồi véo tay Trần Tầm một cái, nói.

“Ái! Tớ cũng sẽ tặng cho cậu con gấu bông này mà! Cậu chả từng

nói là rất thích ôm thú bông đi ngủ đó sao? Nhận được quà của tớ
chắc chắn sẽ thích hơn quà của bạn A, B, C, D gì đó tặng đúng
không?”.

“Thế cậu thích quà gì?”. Phương Hồi đặt hộp nhạc lên giá, mặc

dù vẫn đang cau mày, nhưng không giấu nổi nụ cười trên môi.

“Miếng gảy đàn!”. Trần Tầm lại hắt xì hơi hai cái nữa rồi vội

kéo Phương Hồi ra khỏi cửa hàng.

“Miếng gảy guitar? Là cái gì vậy?”. Phương Hồi nhẹ nhàng

vuốt phẳng lớp giấy gói chú chó bông, hỏi.

“Là miếng gảy chuyên dùng để chơi đàn guitar đó. Tớ định học

chơi guitar trong đợt nghỉ đông này, học kì sau là chơi cho cậu nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.