NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 153

Tuy nhiên, trò của bọn họ không qua được mắt Lâm Gia Mạt, cô

bám riết hai đứa, nói “lấy công để làm việc tư”, mãi cho đến khi
Trần Tầm mời ăn khoai nướng, Lâm Gia Mạt mới thôi.

Thời gian trôi qua giữa những tiếng cười nói rộn ràng, kì thi

cuối kì đã kết thúc, trường cho nghỉ đông, thoáng một cái mà đã
sang năm 1999.

Thành tích học tập của Phương Hồi và Trần Tầm đều không

tồi, cuối kì, điểm của hai đứa cao thứ ba và thứ năm trong lớp,
chính vì vậy, cả hai đều được ăn một cái tết rất thoải mái. Còn
Triệu Diệp thì không được như vậy, cậu đứng thứ hai từ dưới lên, cả kì
nghỉ đông phải ngoan ngoãn chầu trực ở nhà.

Tết cổ truyền là dịp lễ lớn ở Trung Quốc, nhà nào cũng nghỉ

ngơi, vui vẻ từ trước tết đến rằm tháng giêng, đi thăm hỏi họ
hàng, bạn bè, chúc nhau những lời may mắn, treo câu đố và dán
chữ Phúc ngược, như thế trong lòng mới cảm thấy yên tâm. Phương
Hồi và Trần Tầm cũng không ngoại lệ, đi chơi tết khắp nơi với
gia đình, thi thoảng gọi điện thoại còn không tìm được đối phương.
Mãi đến ngày mùng 9 tết, Trần Tầm gọi điện cho Phương Hồi,
nói là ngày mai gặp gỡ đám bạn thời để chỏm, bọn họ đòi gặp bạn gái
của cậu, thế nên hẹn cô đi cùng. Phương Hồi vốn là người hay
xấu hổ, không thích đến những chỗ ồn ào, đông người. Nhưng
Trần Tầm một mực năn nỉ, cả kì nghỉ Phương Hồi không được gặp
cậu, trong lòng cũng thấy nhớ nên đành nhận lời.

Ngày hôm sau tuyết rơi lất phất, Trần Tầm đứng ở bến xe

bus vừa giậm chân vừa đợi Phương Hồi. Phương Hồi đến muộn
một, hai phút, sau khi xuống xe liền chạy vội về phía Trần Tầm.
Hôm đó cô mặc rất nhiều áo, đội mũ, quàng khăn, đeo găng tay,
nhìn mập hơn so với ngày thường, Trần Tầm liền bước lên cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.