NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 20

Tôi và cô nàng học cùng trường, thế nên buổi sáng thường cùng
nhau đi học.

Có một lần, chúng tôi đi xe bus, lúc soát vé đã xảy ra chuyện. Vé

xe bus của Aiba và tôi đều đã quá hạn, Aiba nói: “Họ chẳng mấy
khi kiểm tra vé của người nước ngoài đâu, thế nên tiết kiệm được
đồng nào hay đồng đấy”. Không ngờ chúng tôi vẫn bị người ta
phát hiện ra.

Đến giờ nghĩ lại mới thấy hồi đó tôi thật sự là một thanh niên

lương thiện tới mức ngô nghê, chưa mặt dày mày dạn, sau khi bị nhân
viên soát vé hỏi han, tôi tắc tị không thốt ra được câu nào, nói như
lời Aiba thì lúc đó tôi giống như cô nàng góa phụ ăn vụng lần đầu,
mặt đỏ bừng, cúi gằm xuống, ra sức lùi ra sau, chỉ còn thiếu nước
túm vạt áo chấm nước mắt nữa thôi.

Aiba không giống tôi, cô nàng liền giả nai ỏn ẻn như cô thiếu

nữ ngây thơ, ngân ngấn nước mắt nói: “I’m sorry… We come from
Japan… We just leave in Austrailia two months. We can’t speak
English very well. We can’t find the station. I am very sorry…”. Sau
đó cô nàng vừa cúi người một góc 90 độ, vừa bắt đầu câu
“Gomennasai!” rất lưu loát của mình, tôi đứng bên cạnh, mắt chữ
A, mồm chữ O.

Rõ ràng là ông soát vé đó đã bị Aiba bỏ bùa mê, ông ta rất nhiệt

tình và nói cho chúng tôi biết bến chúng tôi cần phải xuống
(chắc chắn chúng tôi còn thạo hơn cả ông ta), cũng không bảo
chúng tôi phải mua vé bù. Aiba vẫy tay “Argiato Gozaimasu” (Dạ xin
cảm ơn) và chào tạm biệt ông ta, tôi cũng rất hiểu ý liền cúi gập
người xuống.

Xuống dưới, tôi liền vỗ vai cô nàng, cười nói: “Sao em lại bảo

bọn mình là người Nhật!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.