NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 226

được thân, Tôn Đào vội cúp điện thoại, Trần Tầm cũng thấy hả hê
vì những điều cần trút đã được Dương Tình trút hết ra rồi, cậu
hậm hực một lúc lâu ở đầu bên kia điện thoại rồi mới gọi cho Ngô
Đình Đình.

Sau khi nghe xong lời trình bày rất hùng hồn của Trần Tầm,

Ngô Đình Đình liền trầm ngâm một lát, suy nghĩ của cô gần
giống với suy nghĩ của Tôn Đào, vẫn chưa thể chấp nhận một người
như Phương Hồi. Cô luôn có cảm giác rằng hai người này không
hợp nhau, Phương Hồi rất nhạy cảm, còn Trần Tầm thì quá sôi
nổi. Sự kết hợp này sẽ làm đảo lộn cuộc sống của nhau, càng cố
gắng tiếp cận lại càng đau khổ. Tuy nhiên, Ngô Đình Đình không
nói thẳng ra suy nghĩ của mình mà chỉ nhắc nhở Trần Tầm rằng,
Phương Hồi không giống với cô, không thể coi như chưa từng có
chuyện gì xảy ra. Nếu Trần Tầm thật lòng thì phải rộng lượng
trong chuyện này. Trần Tầm biết cô lại nhớ đến Bạch Phong, nên
không nói thêm gì nữa. Cuối cùng Ngô Đình Đình còn nhận lời đến
hôm đó sẽ quan tâm, nói chuyện với Phương Hồi, đồng thời
khuyên cậu tốt nhất nên đích thân đi nói với Đường Hải Băng
chuyện này, vì rốt cuộc chỉ có Hải Băng là người được chứng kiến
chuyện năm xưa, trong lòng vẫn có ác cảm.

Gần tối, Trần Tầm đi tìm Đường Hải Băng. Hồi bé, họ sống

trong cùng một con ngõ nhỏ, sau đó, mấy đứa liên tục chuyển nhà
cùng với công cuộc xây dựng của Bắc Kinh, hiện giờ đã phân tán ở
các nơi. Trần Tầm đạp xe len lỏi quanh các tòa nhà ngói đỏ, cậu
nhớ lại những ngày còn nhỏ, cùng Đường Hải Băng đạp xe quanh các
con ngõ bằng chiếc xe đạp Vĩnh Cửu của nhà, hồi đó cậu còn bé,
thậm chí còn không với được tới yên xe, Đường Hải Băng luôn ở bên
cạnh cậu, mỗi khi cậu không kịp phanh và ngã chổng kềnh, Đường
Hải Băng đều vội xuống xe và đỡ cậu dậy, còn Trần Tầm cũng
luôn cam tâm tình nguyện đi trước dẫn đường, kéo chuông inh ỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.