NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 292

bài luận “Một số suy nghĩ về nhà vệ sinh ở quảng trường Thiên An
Môn”. Trần Tầm nháy mắt nói.

“M.kiếp! Tôi thấy dạo này cậu lắm chuyện quá đấy!”. Triệu

Diệp xông đến ra sức ấn đầu Trần Tầm xuống, mọi người liền
cười ngặt nghẽo, cô Hầu vừa cười vừa phê bình cậu ta: “Triệu Diệp!
Không được nói bậy!”.

Khi quảng trường Thiên An Môn rộng lớn vang lên giai điệu của

bài hát Yêu đất nước Trung Hoa, không khí tự nhiên sôi động hẳn
lên. Điệu múa bình thường uể oải, đột nhiên cũng trở nên tràn đầy
sức sống, hàng nghìn người cùng nhau xoay tròn, biểu diễn rất
nhuần nhuyễn, cảnh tượng vô cùng hoành tráng, đẹp mắt.

Thỉnh thoảng Phương Hồi chạm mặt với Trần Tầm, cả hai đều

nhìn nhau cười, cả hai đều cảm thấy mình thật may mắn, giữa
biển người mênh mông len lén tận hưởng cảm giác yêu nhau. Tôi
nghĩ đây cũng được coi là một sự lãng mạn, giữa bao nhiêu người như
vậy, gặp được nhau cũng không phải dễ dàng gì, đối với họ trong độ
tuổi đó, hiểu nhau lại càng đáng quý hơn.

Buổi dạ hội đã được mở màn, bầu trời đêm được bắn rất

nhiều pháo hoa rực rỡ, loại pháo hoa đó không giống với loại pháo
hoa bình thường chúng ta vẫn gặp, quả pháo nào cũng được chế tác
rất cầu kì, được bắn lên bằng đại bác, hoa nở giữa không trung
rất lớn và đầy đặn. Vì đứng rất gần, cảm giác như đưa tay ra là có
thể chạm được vào, thế nên nhìn như sông ngân hà đang trải rộng
trên đỉnh đầu. Đám Phương Hồi chưa bao giờ được ngắm pháo
hoa đẹp như vậy, đứa nào cũng nhảy nhót tưng bừng như trẻ con, rộn
ràng, hăng say.

Nhạc lại cất lên, Trần Tầm kêu gọi bạn bè: “Các anh em! Nhảy

đi, buổi múa tập thể cuối cùng đó! Tất cả hãy nhiệt tình lên!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.