NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 301

Lâm Gia Mạt nói Triệu Diệp là triết lí mọt sách, thật phi thực tế,

Vương Phi có cả con rồi, cũng chỉ mỗi Triệu Diệp tin vào cái gọi là vì
em hạnh phúc nên anh hạnh phúc mà thôi. Nếu cứ tiếp tục như vậy
thật thì người nào cũng hạnh phúc hơn Kiều Nhiên.

Kiều Nhiên liền cười mà không nói thêm gì nữa.

Trần Tầm nói thích là một cảm giác không thể chịu được,

muốn buổi sáng được cùng nhau đi học, tối được cùng nhau về
nhà, tốt nhất là ngày nào cũng được ở bên nhau, vừa mở mắt ra là
nhìn thấy nhau. Chính vì vậy kể cả sau này không đến được với
nhau, nhưng nhất thiết không được để lại điều nuối tiếc nào
trong lúc vẫn còn thân mật. Đợi đến khi cả hai già và cùng nhớ lại,
vẫn cảm thấy ngày xưa được gặp một người như vậy thật là tuyệt vời.

Câu nói này khiến Phương Hồi cảm thấy khó lí giải, thời gian

trước Trần Tầm nói mãi mãi bên nhau cô cũng không tin, hiện giờ
Trần Tầm nói về một thời đã qua thì cô lại thấy xót xa trong
lòng, chính vì thế đối với cô, thích tức là để trái tim của mình biến
thành trái tim của người khác, không rõ tình cảm đó là tốt hay
không tốt. Cô cũng không thể phản bác câu nói của Trần Tầm, chỉ
nghĩ rằng, giống như những gì cậu nói, nếu sau này mỗi đứa một
phương trời, mình không cảm thấy nuối tiếc là tốt rồi.

Mỗi đứa đều có suy nghĩ riêng của mình, cả nhóm đã không thể

chơi với nhau một cách trong sáng như hồi đầu. Trưởng thành
chính là như vậy, luôn khiến bạn có thêm một số thứ và mất đi
một số thứ. Ví dụ bọn họ không biết rằng, những cuộc nói chuyện
ngây thơ này, sẽ tạo ra một tương lai như thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.