NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 328

“Cái duyên…”. Triệu Diệp liền đứng dậy, vươn vai nói: “Công

nhận khó hiểu thật đấy!”.

Nhưng từ ngày hôm sau, năm đứa bọn họ không còn ăn cơm cùng

nhau nữa, Triệu Diệp nói không biết phải đối mặt với Lâm Gia Mạt
thế nào, còn Lâm Gia Mạt cũng không muốn gặp Triệu Diệp để nói
lời xin lỗi lần nữa.

Thời gian đó Triệu Diệp rất tiêu cực, máy nghe nhạc của cậu bật

đi bật lại bài hát Sao em lại nỡ để anh đau khổ của Hoàng Phẩm
Nguyên, lúc ăn cơm thường xuyên vô cớ hỏi mọi người có món nào là
món “cái duyên” hay không, chơi bóng cũng không tập trung, vì sai
sót mà mấy lần suýt nữa cãi nhau với Tô Khải.

Chỉ có đám Phương Hồi là hiểu tại sao Triệu Diệp lại ra nông nỗi

đó. Trần Tầm nói đây là nỗi đau của tuổi thanh xuân. Phương Hồi
nói thực ra làm bạn thân cũng tốt, có thể tiến thoái tùy ý, luôn luôn

vị trí không bao giờ bị tổn thương. Kiều Nhiên liền gật đầu

không phát biểu gì, chuyện này đã gây ra cú sốc lớn nhất cho cậu,
đặc biệt là câu nói đó của Phương Hồi, coi như chặn đứng đường đi
của cậu. Cậu không còn muốn trút bày tâm sự với Phương Hồi nữa,
quyết định tự an ủi mình, cam tâm tình nguyện đi làm người bạn
thân “có thể tiến thoái tùy ý”.

Lâm Gia Mạt không nghĩ Triệu Diệp lại bị tổn thương lớn như vậy,

càng không thể nghĩ mình lại không thể rút lui hoàn toàn, mà lại rơi
vào hoàn cảnh cả hai cùng bị tổn thương. Cô tưởng rằng sẽ lại như
trước đây, vờ coi như không có chuyện gì xảy ra và cho qua mọi
chuyện, nhưng đến bây giờ cô mới biết mình không thể làm được
điều đó. Mẩu giấy như đùa cợt đó đã đánh trúng vào mạch cổ tay
của cô, kể cả không mất hết võ công, thì cũng làm tiêu tan năm,
sáu phần nguyên khí của cô, khiến cô không dám nhìn vào mắt
Triệu Diệp nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.