NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 329

Trước đây, sau khi tan học, Lâm Gia Mạt đi xem đội bóng rổ chơi

bóng, thực ra đó chỉ là xem Tô Khải chơi mà thôi và sau sự việc này,
cô cũng bắt đầu chú ý đến Triệu Diệp. Thực ra nhìn Triệu Diệp
chơi bóng cũng rất cool, cậu còn cao hơn cả Tô Khải, động tác
chuyền bóng rất thoáng, trước đây khi Triệu Diệp nói cậu được mọi
người tặng cho biệt hiệu “Hoa Bươm Bướm”, Lâm Gia Mạt luôn nghĩ
cậu nói khoác, nhưng nhìn kĩ mới thấy cánh tay cậu rất giống
cánh bướm, nhẹ nhàng, linh hoạt.

Chỉ có điều, hôm đó chú bướm này có phần nóng vội.

Lúc nhìn thấy Lâm Gia Mạt có mặt ở sân, Triệu Diệp không còn

bình tĩnh được nữa, chuyền bóng, phối hợp, kiểm soát bóng không
đâu vào đâu cả. Vì có mặt Lâm Gia Mạt nên Tô Khải cũng cố chịu
đựng, cuối cùng vẫn không chịu được đành lên tiếng.

“Dừng! Dừng! Tất cả dừng lại cho tôi! Triệu Diệp, cậu làm sao

vậy? Vừa nãy Lưu Bác dẫn bóng chạy về phía cậu, cậu đón làm gì hả?
Cậu ta chỉ vòng qua cậu, lấy cậu để che bóng rồi nhằm vào hậu vệ
của đối phương, ai bảo cậu đón bóng từ tay cậu ta? Chiến thuật đơn
giản như vậy mà không nhận ra được hay sao, những gì tập trong các
buổi huấn luyện vứt đi hết rồi à? Chơi thế mà cậu còn định tham
gia Nike cup hả? Chỉ làm trò cười cho thiên hạ thôi!”.

“Không chơi thì thôi chứ sao!”. Triệu Diệp lầm bầm.

“Cậu nói gì vậy? Cậu nhắc lại lần nữa cho tôi xem nào?”. Tô Khải

chỉ nghe được loáng thoáng, tức quá liền xông đến, các cầu thủ
khác vội kéo cậu ta lại.

“Tôi không chơi nữa là cùng chứ gì? Có cái quái gì đâu! Việc gì

phải nặng lời với nhau như vậy!”. Triệu Diệp ngửa mặt lên, ném mạnh
bóng xuống đất, quay đầu rồi bỏ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.