NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 331

đều như cậu ấy, thích thì chơi, không thích thì bỏ thì đâu có được.
Anh gặp nhiều trường hợp như thế rồi, người biết nghe lời
khuyên như trung phong Lưu Bác của đội bọn anh, chơi bóng giỏi,
học cũng không tồi, người không chịu nghe lời là Phùng Viễn lớp 12
cũ, bị đội khai trừ, suốt ngàylang thang với một nhóm lưu manh,
cuối cùng thi trượt đại học. Anh rất đánh giá cao Triệu Diệp, không
muốn nhìn thấy cậu ta đi chệch đường, khi nào có thời gian em
cũng nên khuyên cậu ấy, anh thấy cậu ấy chịu nghe lời em lắm!”.

Lâm Gia Mạt liền cười buồn, nghịch lọn tóc bên tai nói: “Em sẽ

cố gắng! Còn anh thì sao? Ôn thi thế nào rồi? Nghe nói anh định
thi cùng trường với Trịnh Tuyết à!”.

“Hê hê, cố gắng thôi!”. Tô Khải liền xắn tay áo lên, uống

mấy ngụm nước mát ở vòi nước.

“Ấy! Sao anh lại uống nước lã! Bẩn lắm! Để em mời anh

nước!”. Lâm Gia Mạt vội kéo Tô Khải nói.

“Không sao đâu! Con trai bọn anh không để ý nhiều đâu!”. Tô

Khải vừa lau miệng vừa nói: “Muộn thế này rồi mà em chưa về à?
Bọn mình cùng đi nhé!”.

“Vâng”. Lâm Gia Mạt đeo ba lô lên, cười nói.

Hai đứa liền đi song song bên nhau và ra khỏi cổng trường, hai

chiếc bóng đổ dài trên mặt đất nhìn rất cân xứng, Lâm Gia Mạt
cố gắng tận hưởng giây phút thật quý giá đối với cô, miệng bất
giác cười cười. Còn Tô Khải dường như không vui cho lắm, cậu dắt
xe, miệng phả ra hơi nước màu trắng.

“Thực ra… chuyện ngày hôm nay cũng không thể hoàn toàn trách

một mình Triệu Diệp, gần đây tâm trạng của anh cũng không ổn
lắm”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.