NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 338

Lâm Gia Mạt xem trộm rồi trêu bọn họ: “Phải là trải qua mỗi

ngày của thế kỉ mới mới đúng!”.

Phương Hồi liền đỏ bừng mặt phản bác lại: “Làm sao sống

đến 1.000 tuổi được, thế có mà thành yêu tinh à!”.

Trần Tầm liền cười nói: “Không thể nói như vậy được, có một

lời bài hát nói rằng, “yêu em một vạn năm” mà, người ta cũng không
thể sống một vạn năm được! Đó là mong ước tốt đẹp mà thôi. Thế
bọn mình cũng bày tỏ nguyện vọng thôi mà, sợ cái gì chứ? Sửa thành
mỗi ngày đi!”.

“Nói thì dễ lắm, thế sao cuối cùng cậu lại viết 1999 hả? Đến

năm 2000 lại thay lòng đổi dạ đúng không? Nguyện vọng tốt đẹp
đến đâu, không biết thành sự thật thì cũng vô nghĩa”. Phương Hồi
gấp lá thư lại nói.

“Tớ mượn tạm lời bài hát của bạn Tạ Đình Phong – thần tượng

của Lâm Gia Mạt thôi mà!”. Trần Tầm bèn ghé sát vào nói: “Cậu
nghĩ linh tinh gì vậy! Hay là bọn mình xin Gia Mạt hai tờ giấy nữa và
sửa cả hai?”.

“Thôi đi! Đừng lấy cớ nữa, tớ thích HOT từ lâu rồi! Giấy của tớ

là giấy Hàn Quốc, đắt lắm đấy! Tổng cộng mới có năm tờ! Cho
bọn cậu viết thư tình hết thì tớ dùng bằng gì? Không được, không
được!”. Lâm Gia Mạt vội vàng nhét giấy viết thư vào ba lô.

“Hê! Kẹt xỉ quá!”. Trần Tầm dán phong bì lại rồi đón lấy lá

thư của Phương Hồi và bỏ vào thùng thư.

“Ông ăn không của người khác còn nói người ta kẹt xỉ à? Thật

chẳng biết điều gì cả! Mau đi thôi, tớ và Phương Hồi còn phải tập
một lát nữa!”. Lâm Gia Mạt trợn mắt nhìn cậu nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.