NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 341

9

Buổi liên hoan diễn ra được một nửa, Trần Tầm liền gọi

Phương Hồi ra ngoài lớp học. Lúc bọn họ đi ra, Kiều Nhiên đang
hát bài Tĩnh lặng của ban nhạc Hoa, cậu vừa hát câu “chỉ mong có
người ở bên anh, trải qua ngày cuối cùng”, vừa nhìn Phương Hồi
theo Trần Tầm ra ngoài. Phương Hồi ngoái đầu lại cười với cậu,
cậu cũng cười, đưa hai ngón tay thể hiện chữ V rất ngờ nghệch.

Trần Tầm và Phương Hồi người đi trước người đi sau xuống

đến giữa cầu thang, tới góc rẽ vắng người liền dừng lại, Phương
Hồi bèn hỏi: “Có chuyện gì vậy?”.

“Bọn mình ra ngoài đi lòng vòng một lát nhé”. Trần Tầm nói.

“Hả? Đi đâu cơ?”.

“Đi loanh quanh đâu đó thôi! Chào đón thiên niên kỉ, bên ngoài

trang hoàng đẹp lắm”.

“Có kịp không? Quay về còn phải thay quần áo nữa, một lát nữa

là tập hợp rồi ra công viên Thế Kỉ đấy, đừng để muộn”. Phương
Hồi nhìn đồng hồ nói.

“Kịp, cũng không đi xa đâu, đi thôi!”.

Trần Tầm đóng cúc áo lông vũ, bước xuống mấy bậc cầu

thang trước, Phương Hồi cũng chạy xuống theo cậu.

Vừa ra khỏi cổng trường, hai đứa thấy hào hứng hẳn lên, cả hai

chưa bao giờ cùng nhau qua đường một cách thoải mái trong thời
điểm muộn như thế này, bình thường thời gian chơi cùng bạn bè

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.