NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 36

“Còn ông thì sao? Đã nói chuyện bao giờ chưa?”. Triệu Diệp lại hỏi

Kiều Nhiên.

“Nói rồi, mấy hôm trước trực nhật với tổ bọn họ, sao vậy?”.

Kiều Nhiên trả lời.

“Lạ lắm! Khai giảng được một tháng rồi, con gái trong lớp mình

chỉ có nàng đó chưa nói chuyện với tôi!”. Triệu Diệp nói.

“Vậy hả?”. Trần Tầm liếc Phương Hồi một cái, cậu cũng chỉ có

ấn tượng mơ hồ về cô bạn này. Hôm đó là lần đầu tiên cậu nhìn
kĩ, tuy nhiên cũng chỉ nhìn thấy chiếc bóng mảnh dẻ của cô.

Thời chúng tôi học cấp ba, Bắc Kinh không rộng như bây giờ,

khu vực vành đai bốn là khu đường đất giữa cánh đồng bát ngát,
nhà ai nằm ở vành đai ba cũng đã bị coi là xa rồi, vành đai hai còn
là đường bê tông, xe chạy trên đường tấp nập, nhưng về cơ bản
không có khái niệm tắc đường, tuyến xe bus số 44 lao vun vút như
tàu lượn siêu tốc. Hơn nữa hồi đó đời sống cũng không cao như
bây giờ, xe hơi là đồ xa xỉ rất ít gia đình có. Vì thế không có cảnh
vừa đến giờ tan học, cổng trường đỗ đầy xe đón con. Hầu như mọi
người đều đi xe đạp hoặc đi xe bus đi học, trong trường chỉ có khu để
xe đạp có mái che, mỗi lớp một ô, hàng ngày các lớp cử người phụ
trách xếp xe cho thẳng hàng.

Lúc tan học lấy xe, đúng hôm xe của Phương Hồi để giữa xe của

Triệu Diệp và Trần Tầm, nhìn thấy hai cậu bạn cao to, cô liền
đứng đó không đến gần nữa. Triệu Diệp lại rất nhiệt tình, cậu đẩy
Trần Tầm ra, chủ động nhường ra một chỗ trống, cười rất tươi,
để lộ hàm răng trắng, nói: “Phương Hồi, cậu lấy trước đi”.

Phương Hồi nhìn Triệu Diệp bằng ánh mắt sửng sốt rồi nói

nhỏ: “Cảm ơn cậu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.