NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 405

17

Sau ngày cuối tuần, quán bar Ong Bận Rộn có vẻ vắng khách

hơn, bàn của đám Ngô Đình Đình có thể coi là bàn đông người nhất,
điều này cũng khiến Trần Tầm đỡ căng thẳng hơn. Cậu ăn mặc
rất đơn giản, sau khi cởi áo khoác đồng phục ra, bên trên là chiếc
áo phông trắng in chữ, quần cậu cũng không thay, mặc quần
đồng phục của trường và cầm cây đàn guitar hơn 300 tệ rồi lên
sân khấu.

“Nhìn vẻ lãng tử của hắn kìa!”. Đường Hải Băng vừa đến liền

cười nói.

“Suỵt! Nói nhỏ thôi!”. Ngô Đình Đình lấy khuỷu tay huých cậu ta

một cái.

“Gì mà say sưa thế?”. Tôn Đào cười rất ranh mãnh hỏi.

“Thôi đừng hỏi nữa, đúng là nhìn Trần Tầm rất có dáng nghệ

sĩ! Đến tớ còn bị hút hồn nữa là!”. Dương Tình hai tay chống
cằm, nhìn Trần Tầm với vẻ rất sùng bái.

“Thôi đi! Em đừng có nhìn!”. Tôn Đào lấy tay che ngay mắt cô

và ấn cô vào lòng mình.

Trần Tầm nhìn bọn họ, mỉm cười từ xa rồi khẽ gảy đàn.

“Bóng cây dưới ánh trăng thấp thoáng đã lâu rồi

Cô gái trong chiếc váy trắng tinh khôi đã đi qua con đường này

bao nhiêu lần

Dưới ánh tà dương đã bao lần tôi nhìn vào mắt em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.