NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 419

“Vậy à?”. Trần Tầm không hề nể nang mà vỗ mạnh một cái,

Triệu Diệp liền kêu oai oái, hai cậu bạn khác liền chạy đến, vẻ
buồn bã ban nãy đã tiêu tan, đối với những người trẻ tuổi như họ,
trút bỏ gánh nặng trong lòng cũng không có gì là khó.

Hôm đó sau khi tan học, Trần Tầm liền đưa Phương Hồi về

nhà. Trần Tầm rất hào hứng, lúc thì nói đến âm nhạc, lúc lại hỏi
về kì thi, còn Phương Hồi lại khá uể oải, không hào hứng đáp lại.
Dưới nắng chiều, họ đi qua đường ngựa vằn, đi qua cầu vượt
dành cho người đi bộ, que kem socola mà Trần Tầm mua đã tan
dần, cậu vừa cào áo mình vừa hỏi với vẻ vô tình: “Phương Hồi, từ
nay trở đi tớ sẽ không nói chuyện của Kiều Nhiên nữa”.

“Hả?”. Phương Hồi sững người lại, tay chân cũng bắt đầu

luống cuống.

“Ừ, trước đây tớ nói cậu ấy như vậy là không đúng, hôm nay

Triệu Diệp kể cho tớ nghe về người mà Kiều Nhiên thích, là bạn
học cấp hai với cậu ấy”. Trần Tầm cau mày, nhìn vết bẩn trên
áo vừa nói: “Cậu còn nước không? Đổ vào đây cho tớ một ít”.

“Ừ”. Phương Hồi vặn nắp chai nước ra và đổ vào một ít xuống

áo Trần Tầm, tay cô run run khiến nước bắn ra phía ngoài một
ít.

“Vụng quá!”. Trần Tầm cười và đón lấy chai nước, đổ xuống

áo nói: “Tớ thấy ngại quá, thái độ của mình với anh em không được
hay cho lắm, nói thật là người ta cũng không làm ảnh hưởng gì đến
bọn mình... Tóm lại là chuyện này rất đáng xấu hổ, gặp Kiều
Nhiên tớ không dám ngẩng mặt lên nhìn cậu ấy nữa. Hê, cậu vẫn
đang nghe đó chứ? Sao đầu óc để đi đâu vậy? Nói thẳng ra là vì cậu,
nếu không có cậu thì hai đứa bọn tớ đã không như thế! Haizz, con
gái tai hại thật!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.