NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 141

cấp hai của Lâm Gia Mạt chính là bạn cấp ba của Lí Kì, thế rồi
Lâm Gia Mạt chẳng khác gì một thành viên trong phòng bọn họ hơn.

Nhập học không lâu, trường W tổ chức cho sinh viên mới đi tập

quân sự, đến căn cứ quân sự Đại Hưng ở Bắc Kinh. Trước khi đi chủ
nhiệm khoa phát biểu rằng, tập quân sự là đi luyện tập chứ không
phải đi du ngoạn, điện thoại gì đó không được mang đi, chăn phải tự
chuẩn bị, đựng vuông vắn trong ba lô quân dụng, tốt nhất không
nên mang gối đi, mang vỏ gối là được, đến lúc đó nhét quần áo
vào làm gối.

Phương Hồi ngoan ngoãn nghe theo, mặc quần áo bộ đội, đội

mũ rất nghiêm túc, đồ đạc không mang thêm gì, ngay gói bánh quy
cũng không mang, nếu bà Từ Yến Tân không ra sức nhét vào tay
cô, dọa cô cơm khó ăn như thế nào, bao nhiêu người tranh nhau thì
ngay cả tiền cô cũng chẳng mang đi. Trước khi lên xe, Phương Hồi
mới phát hiện ra rằng, bạn bè không để tâm gì đến lời thầy giáo
nói, ai thích làm gì thì làm. Lí Kì mang một cái gối to mềm, Tiết
San không thèm đi đôi giày màu xanh bộ đội mà đi giày thể thao, Lưu
Vân Vi đeo cả di động trên cổ.

Hành lí của Phương Hồi ít, cô ngồi lên xe từ sớm, qua cửa sổ cô

nhìn thấy Trần Tầm từ nãy đến giờ vẫn giúp con gái khoa kế
toán chất đồ lên xe. Mới chỉ có mấy ngày mà dường như cậu đã
quen hết mọi người cùng khoa, bạn bè, thầy cô đều gọi tên cậu,
cậu chạy đi chạy lại giữa đám đông, thỉnh thoảng dừng lại nói chuyện
với người Phương Hồi không quen. Phương Hồi lẻ loi cúi đầu
xuống, không biết từ bao giờ, dường như cô đã quen với việc theo
dõi Trần Tầm từ phía sau lưng, giai đoạn học cấp ba cô còn có thể
bước nhanh theo cậu, nhưng vào đại học, dường như họ chưa lần nào
sánh bước bên nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.