NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 156

theo nhịp, con trai con gái liền vỗ tay theo cô, giữa bãi tập rộng rãi,
nghe cũng rất hay.

Hát đến đoạn “tại sao lại đem lòng yêu em, anh đang tự hỏi

mình, cái gì anh cũngcó thể từ bỏ, hôm nay lại khó dứt áo ra đi”,
Trần Tẩm ngẩng đầu lên tìm Phương Hồi ở đội 1, nhưng đội 1 cách
cậu quá xa, tìm mỏi mắt mà không thấy đâu. Cậu quay mặt đi thì
lại nhìn thấy Thẩm Hiểu Đường, cô đang ngồi dưới đất vừa vỗ tay
vừa hát theo, dưới bầu trời đêm, hai người liền nhìn nhau cười.
Phương Hồi ngồi ở phía xa, chỉ nhìn thấy hướng Trần Tầm cười,
hướng đó, không có cô.

Trần Tầm nói cậu thực sự không tin vào tình yêu từ cái nhìn

đầu tiên, không ai có thể vừa nhìn thoáng qua là đã yêu được người
khác, cùng lắm là có thiện cảm với đối phương mà thôi. Nhưng cái
nhìn đầu tiên này lại có thể nảy sinh ra cái khác, ví dụ sự đồng cảm,
sự thân thiết, và dần dần những thứ này sẽ có nhiều thay đổi,
cuối cùng biến thành cái gì không ai biết được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.