NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 157

7

Mặc dù thời gian tập quân sự rất mệt, nhà vệ sinh rất bẩn, cơm

canh rất khó ăn, nhưng đến giờ phút chia tay vẫn có không ít cô
sinh viên đã khóc, họ thay nhau viết lại những cảm nghĩ của mình
trên tấm bảng ở đầu giường, để thầy dạy quân sự kí tên vào thắt
lưng bộ đội. Rời khu quân sự, nhìn các thầy đã gắn bó với mình
một thời gian đang vẫy tay tiễn mình, người nào cũng thấy nao nao.
Nhưng tất cả mọi việc đều bắt đầu bằng sự đau khổ, sau đó từ từ
sinh ra các cung bậc tình cảm, tóm lại là lúc rời khu vực đó, cuộc
sống thời đại học của Phương Hồi và Trần Tầm mới được coi là
thực sự bắt đầu.

Nhưng sự khởi đầu của họ không thuận lợi, vừa quay về trường

không được bao lâu thì cãi nhau.

Sau khi về trường, Phương Hồi tỏ ra rất thờ ơ với Trần Tầm,

Trần Tầm tìm đủ mọi cách kể cho cô nghe chuyện vui trong kí túc
xá nam, nhưng cô chỉ vâng vâng đáp lại, không chút hào hứng.

Thấy cô như vậy, Trần Tậm cũng không còn hứng thú mà giận

dỗi ngồi xuống cạnh cô hỏi: “Em sao vậy? Sao mà uể oải thế?”.

“Đâu có, chỉ có điều những người mà anh kể em đều không

quen”. Phương Hồi cúi đầu xuống nói, thực ra cũng không phải
do cô không hào hứng, mà chỉ là do nhớ lại cô bạn xinh xắn mà Lưu
Vân Vi nói đó, cô không thể hào hứng với chuyện gì được.

“Sao lại không quen chứ? Tống Ninh em đã gặp trong đợt tập

quân sự, anh cả và Cao Thượng cùng đi ăn hai hôm trước mà. Có phải
em thấy những chuyện này của bọn anh nhảm nhí quá không? Nếu
em không thấy thú vị thì lần sau anh không kể nữa!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.